Ta với bạn tương giao chiều Kinh Bắc
Trời đang xanh bỗng chốc sẫm màu
Thời gian trôi ngõ nào qua khóe mắt
Mà vết chân chim bạc nửa đầu
Trăm năm cũng chỉ là khoảnh khắc
Bất ngờ gặp lại ngỡ chiêm bao
Ta cùng bạn đắm say chiều Kinh Bắc
Vượt ngàn cây số đến thăm nhau
Chạm ly thỏa bao ngày khao khát
Hãy nghiêng bình rót cạn nghìn sau
Dẫu có mềm môi đời kiêu bạt
Vẫn nhớ hiên xưa một sắc đào
Ta và bạn ngồi trong chiều Kinh Bắc
Ví phận mình mây trắng bay qua
Mong gì tìm lại thời xa lắc
Còn chăng trang ký ức nhạt nhòa
Một thuở rong rêu buồn trôi dạt
Gió trăng cơm áo ví như là...
Ta bên bạn bâng khuâng chiều Kinh Bắc
Ai về Nam khuất nẻo ngàn sương
Nhớ một thời lưu linh nơi cuối đất
Chia nhau chén rượu quán bên đường
Giờ mới dăm ly mà say ngất
Tưởng rằng uống cạn nước sông Thương
Ta xa bạn âm u chiều Kinh Bắc
Đời hợp tan là lẽ thường tình
Vậy mà cũng rưng rưng nước mắt
Làm chân ta cứ vấp chân mình
Những tưởng là say, ừ say thật
Vẫy tay hoài bóng bạn cứ lung linh!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét