Không đề
1.
Đường xưa lất phất hạt sương mai
Lối cũ em đi ngã bóng dài
Lãng đãng mây trời thương nhớ gió
Hương hoa lả lướt vương cành mộng
Vạt nắng chao nghiêng trải bước hài
Trĩu nặng tâm tình bao kỷ niệm
Nghe rằng ký ức chửa mờ phai
Lan Anh
2.
Phai nhòa mắt lệ buổi chiều mưa
Ngoảnh mặt người đi nói mấy vừa
Nước cuốn hoa tàn loang bóng cũ
Trâm rơi xuyến gẫy nhạt hình xưa
Dầu dư thắp lại tình còn đó
Bếp lạnh hong lên mộng chẳng thừa
Ấp ủ niên thời bao luyến nhớ
Lưng chừng đọng lại ánh sao thưa
Hải Đường
3.
Thưa dần cánh mộng vỡ chiêm bao
Dõi mắt xa xăm nuốt nghẹn ngào
Phố vắng đêm buồn mưa lất phất
Trăng gầy gác lạnh gió lao xao
Không nghe tiếng nhớ từ phương ấy
Chẳng biết người thương tận chốn nào
Một thuở duyên tình say bóng nguyệt
Bây chừ trả lại với ngàn sao
Lan Anh
4.
Ngàn sao ghép lại mảng trời thơ
Dệt mộng đêm sương lá cỏ chờ
Gió quyện hương thanh tràn bến đợi
Trăng cài sắc bạc lộng thuyền mơ
Êm đềm sáo ngọc người lưu luyến
Dịu ngọt cung trầm kẻ ngẩn ngơ
Sóng vỗ rì rào hoà khúc nhạc
Bên ngoài ửng đỏ ánh dương mờ
Hải Đường
5.
Ánh dương mờ mịt chiếu hiên mai
Kẻ lá nào xuyên vệt nắng dài
Gác mộng anh chờ tin cánh nhạn
Lầu mơ em đợi bóng hình ai
Trông người bạn ngọc sâu đôi mắt
In dấu thềm rêu đậm gót hài
Kỷ niệm đong đầy theo ký ức
Năm dài tháng rộng vẫn không phai
Hoàng Thứ Lang
6.
Vẫn không phai nhạt mối tình thơ
Cho dẫu thời gian có bạc mờ
Trang sách còn thơm dòng lá thắm
Hoa lòng sẽ ngát nẻo đường tơ
Quen nhau để nhớ từ khi ấy
Luống mộng rồi thương tận bấy giờ
Duyên phận mới hay là thế đó
Đời mình chẳng khác một cơn mơ
Lan Anh
7.
Đời mình chẳng khác một cơn mơ
Vẫn biết mà sao cứ đợi chờ
Khắc khoải đêm tàn nghe tiếng gió
Bồi hồi canh vắng dệt vần thơ
Từ khi gặp mặt rồi ngơ ngẩn
Đến lúc xa nhau lại thẩn thờ
Nửa mảnh trăng thề soi bóng chiếc
Đôi dòng lệ ứa khóc bơ vơ
Hoàng Thứ Lang
8.
Bơ vơ cánh nhạn khuất vầng dương
Vạn nẻo truân truyên lệ thấm đường
Lận đận mi gầy cầu hạnh phúc
Gian nan gót ngọc khẩn tình thương
Mưa chiều vướng tóc sầu môi mắt
Nắng sớm vương vai tủi đoạn trường
Bạc phước hồng nhan đau chữ luỵ
Nên đêm trỗi dậy vạn niềm tương
Hải Đường
9.
Tương Giang từ đó rẽ đôi dòng
Một chiếc thuyền tình lạc giữa sông
Tan tác bao chiều cơn gió lạnh
Chơi vơi mấy ngã mảnh hương nồng
Bên trời có kẻ ngây ngô đợi
Cuối bến đâu người lặng lẽ trông
Tấm giấy vô tâm còn thấm mực
Thì sao cắt đứt sợi tơ lòng
Lan Anh
10.
Tơ lòng trăm sợi rối như vò
Sáng ngóng chiều trông tối ngẩn ngơ
Thu mới giao mùa chưa ảm đạm
Tình vừa chớm mộng đã bơ vơ
Nơi này lá đổ buồn hiu hắt
Nẻo ấy sương giăng nhớ thẩn thờ
Bút hạ bao lần thơ chẳng ý
Đêm vế ấp ủ mối duyên mơ
Hoàng Thứ Lang
11.
Duyên mơ dẫu đẹp vẫn xa vời
Tỉnh mộng đêm tàn lệ khẽ rơi
Đếm bước bơ vơ sầu lấp nẻo
Đong tình lặng lẽ tủi vây đời
Nhờ mây nhắn gửi người ven biển
Mượn gió trao tin kẻ cuối trời
Ký ức đôi dòng sao thắm thiết
Bao mùa chuyển tiết có nào vơi
Hải Đường
12.
Vơi cạn bao nhiêu chén rượu đầy
Như chờ ai đến để cùng say
Tay nâng mấy cánh thư đòi đoạn
Mắy chảy từng dòng lệ đắng cay
Dõi bóng trăng vàng nghiêng nhánh liễu
Gieo làn sương ngọc đẫm bàn tay
Mà nghe chất ngất tim xao động
Ta lại gần nhau những lúc này
Lan Anh
13.
Lúc này vui vẻ biết là bao
Bỏ những chờ mong tự thuở nào
Rượu ngả nghiêng bầu say ngất ngưởng
Thơ vơi cạn túi hát nghêu ngao
Chiều nhìn cảnh đẹp đầy ong bướm
Sáng ngắm hoa xinh dủ sắc màu
Xướng hoạ ta cùng nhau múa bút
Đêm về lộng lẫy vạn vì sao
Hoàng Thứ Lang
14.
Đêm về lộng lẫy vạn vì sao
Ta thấy trời Thu đượm ngọt ngào
Bút gác thềm trăng hồn lãng đãng
Thơ đùa nhánh liễu gió lao xao
Ngờ như bước Hạ về ươm sắc
Cứ ngỡ ngày Xuân dệt thắm đào
Nguyệt tỏ trà thơm vườn bát ngát
Nghiêng mình cánh mộng nhẹ nhàng chao
Lan Anh
15.
Nghiêng mình cánh mộng nhẹ nhàng chao
Vạn sắc lung linh thẹn gót đào
Ngõ cũ lan vàng chim rộn rã
Đường xưa liễu biếc trúc lao xao
Lầu son thiếp đợi từ hôm ấy
Gác tía chàng đi tự bữa nào
Quyện gió hương trà bay phảng phất
Ru lòng lãng tử khẽ nôn nao
Hải Đường
16.
Nôn nao đứng đợi trước sân trường
Áo trắng nghiêng tà để vấn vương
Lẽo đẽo theo ai vào cửa lớp
Tung tăng sánh bước dọc ven đường
Hoa hồng nhật ký lời yêu dấu
Mực tím thư tình tiếng nhớ thương
Ấp ủ trong tim nhiều ước hẹn
Cùng nhau xây giấc mộng bình thường
Hoàng Thứ Lang
17.
Cùng nhau xây giấc mộng bình thường
Trải cánh thư hồng lộng sắc hương
Ngây ngất lời thơ xanh nét Huế
Bay bay áo lụa tím sân trường
Ngày xưa dẫu đã nhiều thương nhớ
Chuyện cũ duy còn chút vấn vương
Đồng Khánh thương về trang kỷ niệm
Hè sang phượng đỏ nhuộm ven đường
Lan Anh
18.
Ven đường trống đổ điểm giờ chơi
Chợt thoáng hương xưa vỡ cuối trời
Bục giảng ngày nao còn bụi bám
Sân trường thuở ấy vẫn hoa rơi
Thơ tình anh viết dòng thương cảm
Nhạc khúc em ca điệu rã rời
Gốc phượng ve sầu kêu nức nở
Một thời áo trắng mộng đầy vơi
Tiểu Vũ Vi
19.
Một thời áo trắng mộng đầy vơi
Thoáng đã trôi nhanh với tuổi đời
Kỷ niệm khơi về ngang lớp học
Tâm tình đọng lại giữa giờ chơi
Ngây thơ dệt lá đôi câu phú
Bẽn lẽn trao nhau vạn ý lời
Nhặt phượng anh cài lên suối tóc
Thẹn thùng em đón cánh hoa rơi
Lan Anh
20.
Thẹn thùng em đón cánh hoa rơi
Chớp chớp đôi mi nhoẽn miệng cười
Mãn khóa ra trường chia mỗi ngả
Trao bằng tốt nghiệp rẽ đôi nơi
Nghe hồi trống điểm hồn tan nát
Ngắm lá me bay dạ rối bời
Bốn mắt ngây nhìn chan chứa lệ
Thương nhiều chỉ gọi cố nhân ơi
Hoàng Thứ Lang
21.
Ơi đã xa mà nhớ lắm thay
Hôm xưa dẫu khép vạn trang dày
Nhưng thơ chẳng thiếu từng thương mến
Mà bút còn thừa những đắm say
Một bước chia ly tình mấy ngả
Trọn đời dang dở mộng bao ngày
Anh về đâu đó phương trời lạ
Em bước qua đời với lệ cay
Lan Anh
22.
Lệ cay lả chả đẫm mi sầu
Lá úa thu về gió cuốn đâu
Dáng liễu hao gầy nơi phượng các
Thân mai ủ dột chốn khuê lầu
Hoa tàn cũng bởi hoa phai sắc
Cúc rũ vì do cúc nhạt mầu
Mộng ước đôi mình sao ngắn ngủi
Trăm năm đã lỡ mối duyên đầu
Hải Đường
23.
Đầu non tuyết phủ trắng rừng cây
Lạnh giá sương hàn quyện khói mây
Anh ngóng gió đông sầu chất ngất
Em nhìn trăng khuyết lệ đong đầy
Đêm thâu thức giấc lòng chua xót
Canh vắng giật mình dạ đắng cay
Đôi ngã tìm nhau trong nỗi nhớ
Tương tư nguyện ước mộng sum vầy
Tiểu Vũ Vi
24.
Ước mộng sum vầy buổi sớm mai
Đường hoa trải thảm bướm vàng bay
Xây tình sánh bước nhìn chim lượn
Dệt ái chung đôi ngắm trúc lay
Thiếp vẽ vầng dương soi bóng nước
Chàng tô ánh nguyệt dọi lầu mây
Rời xa nỗi nhớ đêm thu nguyện
Rực rỡ bình mình mắt đượm say
Hải Đường
25.
Say vì bóng dáng của giai nhân
Lộng ý vào thơ dệt mấy vần
Mắt phụng mày ngài duyên sắc sảo
Hình mai vóc liễu nét thanh tân
Lời thương muốn nói còn do dự
Tiếng mến mong trao vẫn ngại ngần
Để đến đêm về nghe nhớ nhớ
Mơ màng ấp ủ mối tình xuân
Hoàng Thứ Lang
26.
Xuân về xứ Lĩnh bến Tô châu
Nước biếc quanh co mấy nhịp cầu
Rộn rã bên sông hò giặt lụa
Dặt dìu ven suối khúc giăng câu
Trữ la thôn nhớ duyên tình hận
Nơi đất Ngô thương số kiếp sầu
Thành quách Cô Tô mờ khói tỏa
Thuyền quyên nợ nước trả về đâu
Tiểu Vũ Vi
27.
Về đâu bóng dáng của Tây Thi
Quốc loạn niềm riêng sá kể gì
Gạt lệ anh hùng không khiếp nhược
Chia tình thục nữ chẳng ai bi
Phù Sai nổi tiếng người vô đạo
Câu Tiễn lừng danh kẻ bất nghì
Phạm Lãi danh thành thân phải thoái
Ngàn sau sách sử vẫn còn ghi
Hoàng Thứ Lang
28.
Còn ghi đính ước tự ngàn khơi
Hẹn biển thề non quyết giữ lời
Nẻo đến Sông Tương làn tuyết phủ
Đường về Bến Mộng giọt châu rơi
Bơ vơ xứ lạ hồn xơ xác
Lạc lõng quê người áo tả tơi
Phận gái đục trong chàng có hiểu
Cung vàng điện ngọc thiếp chôn đời
Tiểu Vũ Vi
29.
Cung vàng điện ngọc thiếp chôn đời
Thảm não ưu phiền mãi chửa vơi
Tiếng hẹn còn lưu chưa tỏ ý
Lời yêu vẫn giữ chửa nên lời
Ngày nhìn cánh nhạn sầu cô lữ
Tối ngắm trăng khuya dạ rối bời
Ngọc vỡ từ đây thôi vĩnh viễn
Nghìn trùng cách biệt mộng xa vời
Hải Đường
30.
Xa vời năm tháng biết tìm đâu
Một dải sông Tương một dải sầu
Luyến nhớ càng đau niềm cố quận
Nghẹn ngào thêm lạnh chốn cô lâu
Dòng mơ Phạm Lãi du thuyền mộng
Bến đợi Tây Thi nối hẹn đầu
Chỉ thấy trăng buồn sông nước bạc
Đầm đìa lệ ứa giữa canh thâu
Lan Anh
31.
Canh thâu tiếng mõ vọng đêm đen
Lất phất mù sương mịt ánh đèn
Lữ Bố oai hùng quân thống lỉnh
Điêu Thuyền diễm lệ nguyệt hờn ghen
Hoàng Lan một đóa còn mong gặp
Nguyệt Quý đôi nhành cũng muốn quen
Tự cổ giai nhân trong lịch sử
Nghiêng thành đổ nước vẫn cười khen
Hải Đường
32.
Cười khen lơi lả đắm Mân quân
Một đoá sương mai đẫm bụi trần
Bế nguyệt tu hoa trang quốc sắc
Trầm ngư lạc nhạn nét thanh tân
Tình chia lối rẻ đền ơn nước
Loan phụng lìa đôi trả nghĩa dân
Tự cổ hồng nhan như chiến tướng
Hai châu Ô Lý một Huyền Trân
Tiểu Vũ Vi
33.
Huyền Trân nuốt lệ nén cơn sầu
Nợ nước tình nhà nỗi cạn sâu
Sóng rẽ đưa thuyền xa bến mộng
Trăng buồn nhạt sắc lạnh giang đầu
Chiêm Thành tiến bước lòng tê tái
Đất Việt quay nhìn dạ đớn đau
Một kiếp hồng nhan nhiều khổ luỵ
Niềm riêng khắc khoải chốn khuê lầu
Lan Anh
34.
Lầu vắng chiều thu ngọn gió luồn
Bình minh vừa khép đã hoàng hôn
Mây sầu mấy ngả che tầm mắt
Gió buốt từng cơn lạnh mảnh hồn
Hứng giọt mưa ngâu vàng võ nhớ
Lau dòng nước mắt nghẹn ngào tuôn
Đàn ai lặng lẽ rung tơ ngọc
Tình mộng chìm theo khúc nhạc buồn
Lan Anh
35.
Buồn trong ánh mắt ngó thơ ngây
Cái thuở thơm hương kỷ niệm đầy
Lòng rộn bâng khuâng theo cánh gió
Mi dài ngơ ngác với làn mây
Xa rồi tuổi ngọc tươi hoa mộng
Còn chỉ dòng thơ đẹp tháng ngày
Vuốt tóc em ngồi hong nắng nhạt
Nồng nàn cỏ lá buổi chiều say
Lan Anh
36.
Say vì những chiếc lá vàng phai
Níu gót đan theo một quãng dài
Dõi áng mây trời nghiêng vóc lụa
Vin chùm hoa nắng vuốt bờ vai
Thơm nồng giữa lối hương thu đượm
Đẹp thắm trong tim đóa cúc cài
Lặng lẽ nhìn quanh vùng kỷ niệm
Đường xưa lất phất hạt sương mai
Lan Anh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét