Sir Walter Raleigh (1554 - 1618) - Anh |
S.W.Raleigh sinh năm 1554 (có tài liệu cho là sinh năm 1592) ở Hayes Barton
Mất ngày 29.10. 1618(64 tuổi). Vì ủng hộ Arabella Stuart chống lại James I nên ông bị lên đoạn đầu đài ở Luân Đôn .
Raleigh từng học Đại học Oxford trong các năm khoảng từ 1568 – 1572.
Ông là nhà văn, nhà thơ, nhà sử học, nhà ngoại giao, nhà hàng hải, nhà thám hiểm, là sủng thần của nữ hoàng Elizabeth.
Bài thơ sau đây là bài thơ nổi danh nhất của ông.
LỜI CÔ GÁI ĐẸP TRẢ LỜI CHÀNG TRAI CHĂN CỪU
Nguyên tác: Sir Walter Raleigh
Nếu thế giới và tình yêu trẻ mãi
Kẻ chăn chiên mang lời nói chân thành
Niềm vui ấy sẽ làm em cảm động
Em sẽ thành người yêu sống bên anh.
Khi đàn cừu bỏ đồng về chuồng trại
Đá lạnh câm trước cuồng nộ dòng sông
Chim sơn ca hững hờ ngưng tiếng hót
Cả muôn loài than thở nỗi lo chung.
Hoa tàn úa trên cánh đồng hoang vắng
Phải nhường cho cảnh khắc nghiệt mùa đông
Lời đường mật đã mang mầm cay đắng
Ngỡ xuân tươi nhưng sầu muộn bên lòng.
Nào áo khoác, giày xinh, giường hoa hồng đỏ
Mũ, áo dài, gom tụ cả ngàn hoa
Sẽ tan tác, sớm lãng quên, khô héo
Trong điên rồ tâm tưởng lạc mù sa.
Thắt lưng rơm, nụ trường xuân đan kết
Móc san hô, cúc hổ phách cài quanh
Sẽ không còn làm cho em cảm động
Thành người yêu về chung sống bên anh.
Nhưng tuổi trẻ và tình yêu còn mãi
Những niềm vui vô tận của ngày xanh
Tình chân thực khiến lòng em cảm động
Em sẽ thành người yêu sống bên anh.
HOÀNG NGUYÊN CHƯƠNG
THE NYMPH’S REPLY TO THE SHEPHERD
Sir Walter Raleigh
If all the world and Love were young,
And truth in every Shepherd's tongue,
These pretty pleasures might me move,
To live with thee, and be thy love.
Time drives the flocks from field to fold,
When rivers rage, and rocks grow cold;
And Philomel becometh dumb;
The rest complains of cares to come.
The flowers do fade, and wanton fields
To wayward winter reckoning yields;
A honey tongue, a heart of gall,
Is Fancy's spring, but Sorrow's fall.
Thy gowns, thy shoes, thy beds of roses,
Thy cap, thy kirtle, and thy posies,
Soon break, soon wither, soon forgotten,
In folly ripe, in reason rotten.
Thy belt of straw, and ivy-buds,
Thy coral clasps, and amber studs,
All these in me no means can move
To come to thee and be thy love
But could youth last and love still breed,
Had joys no date nor age no need,
Then these delights my mind might move
To live with thee and be thy love.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét