Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ trên Blog. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ trên Blog. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2015

Chiều Thứ Sáu - Khánh Trang


Lại thứ sáu, em sợ ngày thứ sáu
Anh sẽ đi, sẽ vui với bạn bè
Để lại em một đêm lẻ cô đơn
Đùa với bóng giận hờn với bóng

Giận thứ sáu, em hờn ngày thứ sáu
Giận cả anh, và mình đã cãi nhau
Em khóc nữa, anh đã quỳ nhỏ nhe
Anh sẽ chìu, mong mưa lệ ngừng rơi

Và từ đó, em yêu ngày thứ sáu
Biết yêu anh, yêu những tháng ngày trôi
Con phố nhỏ, hai đứa chiều thả bộ
Những cuối tuần rộn rã tiếng cười vang

Chiều thứ sáu, em vào thăm anh bệnh
Mắt nhắm buồn, anh kẽ gọi em ơi
Chiều thứ sáu, không anh cùng đi dạo
Em đừng buồn, chỉ thứ sáu này thôi

Nhưng anh ạ, đó là chiều thứ sáu
Thứ sáu cuối cùng, em nghe tiếng "Em ơi"
Từ hôm đó trong em chiều thứ sáu
Đã không về, và em mãi đơn côi

Ngày tháng cứ trôi không buồn không đợi
Anh của em đã yên ngủ ngàn thu
Một năm chẵn, em thấy lòng đơn lẻ
Thứ sáu buồn như em nhớ đến anh

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

Hoang Đường - Thi Hạnh - Nhược Thu

Thôi anh nhé đừng buông lời hò hẹn 
Bởi tình ta đã lạc bến huy hoàng 
Có tìm về trong những giấc mơ hoang 
Cũng rã nát cõi thiên đàng mộng mị 

Ta biết lắm hồn thơ người thi sĩ 
Lúc dâng cao muôn ý vị ngọt ngào 
Lúc tủi hờn canh cánh giữa đêm thâu 
Lúc tha thiết, lúc chìm sâu ảo mộng 

Như ta đã một thời nuôi hy vọng 
Rất tuyệt vời như men nóng vần thơ 
Rồi men kia tan biến giữa bụi mờ 
Ta nghiệt ngã nơi bến bờ hư, thực 

Thôi anh nhé, đã cùng sâu đáy vực 
Dẫu lòng mình vẫn rất mực yêu thương 
Chẳng là thơ nên chết giữa hoang đường 
Chẳng là nhạc nên vô thường vời vợi 

Và anh nhé, hãy đi đi, đừng đợi …! 

thihạnh 

Bến Cạn 

Nếu đã thế ngày mai ta sẽ chẳng 
Dám mộng làm thi sĩ của riêng ai 
Vì bỗng ngại vầng trăng sầu lẻ đợi 
Dõi tin nhau qua vạn nẻo đường dài 

Nếu đã thế ngày xưa ta cũng chẳng 
Dám nhận làm tên lính trấn biên cương 
Đang hò hẹn , bút nghiên ngày tháng cũ 
Bỏ sân trường với vạn nỗi tơ vương 

Nếu đã thế này em người xứ lạ 
Ước mơ gì khi nhớ bóng quê xưa 
Trời đất rộng mà mây vần vũ tủi 
Chắng thiết bay xa tuy gió dư thừa … 

Nếu đã thế người em miền xứ lạnh 
Đôi ba vần ghép chuyện núi sông đau 
Rồi khi biết tình tàn nơi bến cạn 
Chúc em tròn đếm nốt những hư hao … 

Em ở lại ta về như chửa gặp … 

Nhược Thu

Lạnh Căm - Thi Hạnh - Nhược Thu

Đúng là anh giận bé rồi 
Nên không còn nữa những lời yêu thương 
Không còn những phím vô thường 
Không còn xõa bóng chung đường cùng nhau 
Nguyện anh đừng giận bé lâu 
Đừng ôm ấp mãi cung sầu trong tim 
Đừng trong năm tháng im lìm 
Không cười không nói, lặng im như tờ 

Mình còn có những vần thơ 
Còn nhung còn nhớ còn chờ còn mong 
(Hay là anh đã thay lòng … 
Hay là anh đã qua sông quên đò?) 

Mùa thu trước ngõ thập thò 
Heo may gió hú đôi bờ lạnh căm 
Đêm nay trong cõi âm thầm 
Có người hóa kiếp con tằm vương tơ 

thihạnh 

Còn Không ? 

Đêm nay giữa cõi trăng mờ 
Ai đem hạt nhớ gieo hờ bến sông 
Hỡi cô bé nhỏ môi hồng 
Nụ hôn chưa chín sao lòng chớm phai… 

Ta về xô bạt trần ai 
Níu trăng đòi lại chuỗi ngày có nhau 
Chén thơ ta rót rượu đào 
Mời em cùng nhấp mộng trào khỏi ly… 

Chia em nửa gánh phân kỳ 
Nửa non nước giục sá gì tình chung 
Chia thơ mới biết tơ chùng 
Chia trăng mới thấy lạnh lùng hồn nhau… 

Bé ơi đừng hỏi tại sao 
Mùa thu sao lá nhuộm màu uá thơ 
Bên này tằm cũng vương tơ 
Môi hồng từ thuở em chờ còn không ...? 

nhượcthu 
02.sept.06

Tóc Rối - Nhược Thu - TT

Nắng ngủ quên trên từng phím cỏ 
Bởi vì em vừa mới đi qua . 
Giọt thủy tinh có ấm chân ngà 
Sao em bước để buồn ở lại ? 

Em về ngang mỗi ngày hai buổi 
Lúc tan trường áo trắng thướt tha . 
Nắng trong mắt chất đầy bối rối 
Môi nhuận hồng choán ngợp hồn ta .. 

Vành nón em giấu gì trong ấy 
Mà gió theo ve vuốt mái huyền ? 
Mộng ta đổi mong làm nhánh gió 
Đậu vai em quên phận muộn phiền . 

Nắng im lìm giữa hai nỗi nhớ , 
Lung linh ta hóa thạch triệu năm . 
Nắng im lìm giữa hai nỗi nhớ , 
Cõi em ta da diết xa xăm . 

Nắng im lìm lắng nghe nhịp bước . 
Không hình như nhịp đập của tim . 
Cọng tóc rối thắt vòng định ước , 
Cột hồn ta ấm cõi vô linh .

Nhớ Quá - Nhược Thu

Nhớ quá một thời xưa áo trắng 
Cổng trường thảm nắng trải chân chim 
Guốc khua hiên lớp vui ròn rả 
Giờ biết còn đâu nữa để tìm .. 

Nhớ quá một trời hoa mộng cũ 
Áo dài bay rợp thuở chuông reng 
Góc xe nước mía dành nhau ghế 
Nhưng chẳng dành nhau lúc trả tiền 

Nhớ quá một thời trong lớp học 
Nhìn khung trời rộng vẽ tương lai 
Bảng xanh thoang thoảng thơm mùi phấn 
Mộng biết có hồng như má ai ..? 

Nhớ quá con đường xưa Lục Tỉnh 
Nuốt mòn bao vỏ bánh xe nhau 
Nhưng bao nét mặt thân thương đó 
Còn mãi trong tim chẳng nhạt màu 

Nhớ quá cổng trường xưa cũ kỹ 
Dường như mới lại tự hôm qua 
Thầy yêu bạn quý ngồi chung ghế 
Nhìn lại đầu nhau tóc đã ngà ...