Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ trên Blog. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ trên Blog. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2015

Chiều Thứ Sáu - Khánh Trang


Lại thứ sáu, em sợ ngày thứ sáu
Anh sẽ đi, sẽ vui với bạn bè
Để lại em một đêm lẻ cô đơn
Đùa với bóng giận hờn với bóng

Giận thứ sáu, em hờn ngày thứ sáu
Giận cả anh, và mình đã cãi nhau
Em khóc nữa, anh đã quỳ nhỏ nhe
Anh sẽ chìu, mong mưa lệ ngừng rơi

Và từ đó, em yêu ngày thứ sáu
Biết yêu anh, yêu những tháng ngày trôi
Con phố nhỏ, hai đứa chiều thả bộ
Những cuối tuần rộn rã tiếng cười vang

Chiều thứ sáu, em vào thăm anh bệnh
Mắt nhắm buồn, anh kẽ gọi em ơi
Chiều thứ sáu, không anh cùng đi dạo
Em đừng buồn, chỉ thứ sáu này thôi

Nhưng anh ạ, đó là chiều thứ sáu
Thứ sáu cuối cùng, em nghe tiếng "Em ơi"
Từ hôm đó trong em chiều thứ sáu
Đã không về, và em mãi đơn côi

Ngày tháng cứ trôi không buồn không đợi
Anh của em đã yên ngủ ngàn thu
Một năm chẵn, em thấy lòng đơn lẻ
Thứ sáu buồn như em nhớ đến anh

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

Hoang Đường - Thi Hạnh - Nhược Thu

Thôi anh nhé đừng buông lời hò hẹn 
Bởi tình ta đã lạc bến huy hoàng 
Có tìm về trong những giấc mơ hoang 
Cũng rã nát cõi thiên đàng mộng mị 

Ta biết lắm hồn thơ người thi sĩ 
Lúc dâng cao muôn ý vị ngọt ngào 
Lúc tủi hờn canh cánh giữa đêm thâu 
Lúc tha thiết, lúc chìm sâu ảo mộng 

Như ta đã một thời nuôi hy vọng 
Rất tuyệt vời như men nóng vần thơ 
Rồi men kia tan biến giữa bụi mờ 
Ta nghiệt ngã nơi bến bờ hư, thực 

Thôi anh nhé, đã cùng sâu đáy vực 
Dẫu lòng mình vẫn rất mực yêu thương 
Chẳng là thơ nên chết giữa hoang đường 
Chẳng là nhạc nên vô thường vời vợi 

Và anh nhé, hãy đi đi, đừng đợi …! 

thihạnh 

Bến Cạn 

Nếu đã thế ngày mai ta sẽ chẳng 
Dám mộng làm thi sĩ của riêng ai 
Vì bỗng ngại vầng trăng sầu lẻ đợi 
Dõi tin nhau qua vạn nẻo đường dài 

Nếu đã thế ngày xưa ta cũng chẳng 
Dám nhận làm tên lính trấn biên cương 
Đang hò hẹn , bút nghiên ngày tháng cũ 
Bỏ sân trường với vạn nỗi tơ vương 

Nếu đã thế này em người xứ lạ 
Ước mơ gì khi nhớ bóng quê xưa 
Trời đất rộng mà mây vần vũ tủi 
Chắng thiết bay xa tuy gió dư thừa … 

Nếu đã thế người em miền xứ lạnh 
Đôi ba vần ghép chuyện núi sông đau 
Rồi khi biết tình tàn nơi bến cạn 
Chúc em tròn đếm nốt những hư hao … 

Em ở lại ta về như chửa gặp … 

Nhược Thu

Lạnh Căm - Thi Hạnh - Nhược Thu

Đúng là anh giận bé rồi 
Nên không còn nữa những lời yêu thương 
Không còn những phím vô thường 
Không còn xõa bóng chung đường cùng nhau 
Nguyện anh đừng giận bé lâu 
Đừng ôm ấp mãi cung sầu trong tim 
Đừng trong năm tháng im lìm 
Không cười không nói, lặng im như tờ 

Mình còn có những vần thơ 
Còn nhung còn nhớ còn chờ còn mong 
(Hay là anh đã thay lòng … 
Hay là anh đã qua sông quên đò?) 

Mùa thu trước ngõ thập thò 
Heo may gió hú đôi bờ lạnh căm 
Đêm nay trong cõi âm thầm 
Có người hóa kiếp con tằm vương tơ 

thihạnh 

Còn Không ? 

Đêm nay giữa cõi trăng mờ 
Ai đem hạt nhớ gieo hờ bến sông 
Hỡi cô bé nhỏ môi hồng 
Nụ hôn chưa chín sao lòng chớm phai… 

Ta về xô bạt trần ai 
Níu trăng đòi lại chuỗi ngày có nhau 
Chén thơ ta rót rượu đào 
Mời em cùng nhấp mộng trào khỏi ly… 

Chia em nửa gánh phân kỳ 
Nửa non nước giục sá gì tình chung 
Chia thơ mới biết tơ chùng 
Chia trăng mới thấy lạnh lùng hồn nhau… 

Bé ơi đừng hỏi tại sao 
Mùa thu sao lá nhuộm màu uá thơ 
Bên này tằm cũng vương tơ 
Môi hồng từ thuở em chờ còn không ...? 

nhượcthu 
02.sept.06

Tóc Rối - Nhược Thu - TT

Nắng ngủ quên trên từng phím cỏ 
Bởi vì em vừa mới đi qua . 
Giọt thủy tinh có ấm chân ngà 
Sao em bước để buồn ở lại ? 

Em về ngang mỗi ngày hai buổi 
Lúc tan trường áo trắng thướt tha . 
Nắng trong mắt chất đầy bối rối 
Môi nhuận hồng choán ngợp hồn ta .. 

Vành nón em giấu gì trong ấy 
Mà gió theo ve vuốt mái huyền ? 
Mộng ta đổi mong làm nhánh gió 
Đậu vai em quên phận muộn phiền . 

Nắng im lìm giữa hai nỗi nhớ , 
Lung linh ta hóa thạch triệu năm . 
Nắng im lìm giữa hai nỗi nhớ , 
Cõi em ta da diết xa xăm . 

Nắng im lìm lắng nghe nhịp bước . 
Không hình như nhịp đập của tim . 
Cọng tóc rối thắt vòng định ước , 
Cột hồn ta ấm cõi vô linh .

Nhớ Quá - Nhược Thu

Nhớ quá một thời xưa áo trắng 
Cổng trường thảm nắng trải chân chim 
Guốc khua hiên lớp vui ròn rả 
Giờ biết còn đâu nữa để tìm .. 

Nhớ quá một trời hoa mộng cũ 
Áo dài bay rợp thuở chuông reng 
Góc xe nước mía dành nhau ghế 
Nhưng chẳng dành nhau lúc trả tiền 

Nhớ quá một thời trong lớp học 
Nhìn khung trời rộng vẽ tương lai 
Bảng xanh thoang thoảng thơm mùi phấn 
Mộng biết có hồng như má ai ..? 

Nhớ quá con đường xưa Lục Tỉnh 
Nuốt mòn bao vỏ bánh xe nhau 
Nhưng bao nét mặt thân thương đó 
Còn mãi trong tim chẳng nhạt màu 

Nhớ quá cổng trường xưa cũ kỹ 
Dường như mới lại tự hôm qua 
Thầy yêu bạn quý ngồi chung ghế 
Nhìn lại đầu nhau tóc đã ngà ...

Giả - Nhược Thu

Em về ta muốn giả quên
Giả như em vẫn còn nguyên thuở nào
Để buồn em khỏi cần trao
Bờ môi vẫn giả ngọt ngào như xưa
Tiễn em trời cũng giả mưa
Cho đôi mắt ướt đổ thừa tại anh
Dìu em theo lối loanh quanh 
Dài thêm đôi phút dỗ dành bé ngoan
Đưa em bầm dập tim gan
Giả anh hùng lắm cho nàng vững đi
Giả cười nửa miệng mím chi
Bóng em vừa khuất gan chì vở đôi ..
Anh về tập ngủ mồ côi
Giả như xưa vẫn chờ thời gặp em ..

Bến Lạ - Nhược Thu

Thuyền em lặng lẽ về đâu thế 
Sao để thơ anh giạt bến sầu 
Biển nhớ trăng thanh dào dạt sóng 
Bến nào em đến lại xa nhau ? 

Đêm qua trăng trốn đâu trên phố 
Che bóng nhau đi giữa bụi hồng 
Vết bụi trầm luân bên gối mộng 
Em chìm anh nổi giữa hư không 

Hai ta cách biệt hai bờ lạ 
Em chốn khuê phòng yên chiếu chăn 
Anh bến trăng buồn thơ lủi thủi 
Dù trăng tròn khuyết biết bao lần 

Đêm qua lại nhớ như chưa nhớ 
Thơ đã phai nhòa mộng cố hương 
Em cũng neo thuyền trên bến bắc 
Sầu này còn lại mỗi anh vương ...

Mùa Thu Chưa Biết Sợ - Nhược Thu

Anh về giữa cõi thiên hà vỡ 
Nắng cháy thiêu tan giấc mộng ngà 
Chân bước nhưng hồn không cất bước 
Khi tình không gió vẫn phong ba 

Em là cô gái ngoài trăm dặm 
Theo gió về ngang cõi muộn phiền 
Cũng nắng và mưa nhòa mắt ngọc 
Bao giờ quên hết nỗi cô miên 

Em là hoa nở hay trăng nở 
Man mác trong lòng một chút tơ 
Anh giống mùa thu chưa biết sợ 
Muốn kề bên cạnh ngắm chung mơ 

Em mơ chi thế mơ gì thế 
Mơ gió mơ mây rất dịu dàng 
Anh gió em mây ngàn lớp mỏng 
Mỏng dày tan hợp hợp rồi tan 

Em muốn mơ gì em nói đi 
Mơ đời không có cảnh chia ly ? 
Để em như những cành hoa nở 
Ngây ngất trong tim phút diệu kỳ ?

Chiều Tàn - Nhược Thu

Chiều đã tàn phai em có hay 
Anh về lấp ló bóng trăng say 
Đêm qua em thức hay trăng thức 
Mà mắt ngà cay tận chốn này 

Mây bay man mác chân trời đó 
Có thấy gì không bóng dáng em 
Tiếng gió dìu nhau trên đỉnh hú 
Làm sao ngăn được nhớ đang mềm 

Anh muốn làm chim soải cánh xa 
Tìm em bay khắp cõi giang hà 
Bên này sóng vỗ trào thương nhớ 
Mòn mỏi lâu rồi em với ta 

Chiều đã tàn rơi em ở đâu 
Câu thơ đâu gói nỗi tim sầu 
Xa nhau cây cỏ còn tê úa 
Thì huống chi mình xa vắng nhau 

Anh muốn làm mây lướt thướt bay 
Dìu em qua khắp núi sông đầy 
Uống môi em ngọt ngào hương cớm 
Dắt díu nhau vào mộng tỉnh say

Nắng Lạc Chiều - Nhược Thu

Ta lạc quê nhà em lạc ta 
Như ve lạc phượng kiếp ta bà 
Như thơ lạc điệu vần gieo lạ 
Nhưng nỗi đau người đâu đã xa 

Nửa bến sông mê còi cọc mẻ 
Ta về xây lại góc đìu hiu 
Chờ ai trăng bỗng khêu đèn nhớ 
Hay kiếm giùm ta nắng lạc chiều ? 

Trăng lạc ngày cho đêm lạc nắng 
Bốn mùa sao đủ bốn mùa chia 
Người chia sông núi ta chia nhớ 
Chia Đảo đang buồn trên biển kia

Chiếc Bóng - Nhược Thu

Đã lỡ rồi em đời vạn nẻo
Bầu trời ai dựng quá thênh thang
Anh đi dắt bóng hồn thui thủi
Bóng cũng sầu theo mộng úa tàn

Đã lỡ từ khi mùa bão dậy
Ba chìm bảy nổi bóng theo anh
Lênh đênh tận bến bờ xa lạ
Dù nắng phai hồng hay nắng xanh

Đã lỡ rồi em từ thuở ấy
Mai này chiếc bóng có còn đâu
Dòng sông ngưng chảy vì thương nhớ
Em có nghe lòng trỉu chút đau 

Đã lỡ rồi em cằn cỗi lỡ
Như ngày non nước đổi màu mơ
Chiều nay lẻo đẻo anh theo bóng
Hay bóng theo anh khắp cõi bờ

Đã lỡ rồi em ngày chợt thức 
Mặt trời ngủ dậy ngóng tìm ai
Phải chăng chiếc bóng mồ côi đó
Còn lạc đâu đây vệt nắng dài ...

Xin Hãy Là Xuân - Nhược Thu

Em là chi xin hãy là hoa
Cho anh nâng nhẹ cánh môi ngà
Ướp hương từ thuở mình quen biết
Một chút tình riêng dẫu xót xa

Em là chi xin hãy là hương
Bay lan trong vũ điệu nghê thường
Khúc hoan ca lạc trong niềm nhớ
Một chút mơ hồ sao vấn vương

Em là chi xin hãy là mây
Anh giam bóng mát tận phương này
Ví dù anh có là cơn gió
Em có theo về tận bến say ?

Em là chi xin hãy là yêu
Môi son má đỏ ngẩn ngơ chiều
Nắng thơm vẫn thắm bừng trong mắt
Hay đã phai rồi giữa hắt hiu ?

Em là chi xin hãy là xuân
Dù tia nắng nhỏ chiếu bâng khuâng
Đủ nghe ấm chút hồn xa xứ 
Đang lạc đâu đây giữa cõi trần

Đời Mà Không Nhớ Sẽ Cô Đơn - Nhược Thu

Từ em anh có vần thơ lụa 
Tha thướt như diều lướt gió say 
Mưa nắng cũng hờn ghen bất chợt 
Làm sao chia hết nhớ nhung này 

Từ em anh thoáng nghe hơi nhạc 
Êm dịu trên môi thắm ngọt ngào 
Muôn vạn cung đàn chung khúc tấu 
Đâu bằng hơi ấm buổi em trao 

Từ em anh gặp mùa trăng lạc 
Không khuyết không tròn giữa thế gian 
Lạc giữa tim nhau vằng vặc sáng 
Dù bao năm tháng vẫn không tàn 

Từ em anh biết tinh cầu lạ 
Không lá thu bay úa ngậm ngùi 
Không tuyết đông rơi sầu giá buốt 
Chỉ là mưa nắng lúc không vui 

Từ em anh đến hành tinh mới 
Dắt nắng về theo ấm cả hồn 
Dắt nhớ về , cho em nhớ lại 
Đời mà không nhớ sẽ cô đơn .

Lạc - Nhược Thu

Trời lạc thu rồi ta lạc em
Bao tia gió lạc tóc ai mềm
Chân em có lạc đường hoa cũ
Sao nửa vầng trăng lạc bóng ðêm ?

Trăng lạc thơ rồi chim lạc quê
Như ta quên mất nẻo đi về
Như em quên mất câu hò hẹn
Hồn lạc đâu rồi giữa bến mê .. ?

Đường trăng nay lạc gót hài xưa
Lối gió đưa mây lạc cả mùa
Ta biết một lần thương nhớ lạc
Đành thôi như lạc giữa cơn mưa

Giọt Nhớ - Nhược Thu

Giọt nắng quê hương quá mịt mờ 
Chỉ còn giọt nhớ ở trong thơ 
Anh mang theo thuở đời niên thiếu 
Giờ cũng phai mòn như giấc mơ .. 

Đất nước quê hương giờ đổi khác 
Sao buồn chẳng khác buổi mình đi 
Tìm trong ký ức ngày son sắc 
Còn lại gì đây với những gì ? 

Muốn nói cùng em lời rất ngọt 
Nhưng đời cay đắng cả hơn măng 
Nắng quê ràn rụa nghìn tâm sự 
Mà nắng quê người lạnh giống trăng 

Đang giữa mùa thu ngỡ giữa đông 
Quê hương xa lắm lúa giăng đồng 
Em ơi nếu lúa đang mùa gặt 
Có nhớ về nhau , nhớ lắm không ?

Như Phượng Muôn Đời Thương Kiếp Ve - Nhược Thu

Từ có em về ngang mỗi bữa 
Phố vui nên nắng đổ triền miên 
Nếu như nắng quái làm em rát 
Vành nón xin đừng che quá nghiêng 

Từ có em về qua lối nhỏ 
Mùi hương như cũng quyện bên đường 
Lỡ mai hoa có buồn quên nở 
Vì bởi ghen thầm ai dễ thương .. 

Từ biết em về ngang phố hẹp 
Bỗng dưng tôi thích tập làm thơ 
Vần gieo nắn nót từng cung đẹp 
Nhưng có bao giờ em liếc cho .. 

Rồi bỗng lối về em vắng mãi 
Thơ tôi như cỏ dại bên hè 
Mỗi ngày hai buổi chờ sương xuống 
Như phượng muôn đời nhớ tiếng ve ..

Bong Bóng Nước - Nhược Thu

Ai thả vào mưa chút nhớ nhau
Ô kìa bong bóng nổi lao xao 
Từng đôi quấn quít theo dòng nước
Đôi của hai ta núp chốn nào ..?
Em ạ cuộc đời như bóng nước
Lững lờ chốc đó đã tan ngay
Giống khi em xếp bài thơ cũ
Mộng sẽ như mưa ướt những ngày
Em đếm mưa rơi mà có biết
Giọt nào nhung nhớ giọt nào không ?
Giọt nào quay quắt ưa hờn dỗi
Để cánh môi buồn thêm nhớ mong 
Anh gởi mưa mềm hôn tóc mướt
Hôn bờ môi thắm chợt nhòa son
Từng đôi bong bóng trôi lờ lững
Chở nhớ vào thơ ngập kín hồn

Ngày Mưa Bên Sông Hồng - Nhược Thu

Có phải mưa vừa trốn khỏi mây 
Về thăm quê cũ trở ra đây ? 
Mà sao trong nước pha màu nhớ 
Pha cả niềm đau lớp lớp dầy !

Mưa với ta từng đã tri âm 
Nhiều đêm mưa dột nát trong hầm 
Nhiều đêm quấn quít bên phòng tuyến 
Đạn thét long trời đêm tối tăm ..

Mưa lũ cho tràn bao nhớ mong 
Theo ta ra tận bến sông Hồng . 
Bên kia cuồn cuộn trời biên giới 
Nhìn chẳng mong về , mưa biết không ..?

LaoKay 1978
Nhược Thu

Xuân Lưu Xứ - Nhược Thu

Thêm một mùa xuân không bánh chưng , 
Không câu đối đỏ không dưa hồng . 
Không nêu cao pháo giòn trước ngõ , 
Không rượu nồng chung chén tình chung .

Xuân sắp về ta sắp về chưa ? 
Miền xa em đỏ mắt mong chờ . 
Mong xuân mong cả chồng lưu xứ , 
Nhưng chỉ như là chuyện giấc mơ ...

Vui xuân nhân thế vui hay hận ? 
Riêng một phương này quên nở hoa . 
Những cánh chim chiều tung cánh rộng , 
Quên đời còn có nỗi buồn ta ..

Xuân sắp về trời buôn buốt lạnh , 
Ôi còn đâu bếp lửa bên nhau ! 
Xuân xanh sao dáng xuân già khụ ? 
Gieo rắc chi thêm mối hận cừu ..?

Nửa Phương - Nhược Thu

Em nửa phương trời ta nửa phương 
Nửa ta nắng lạnh trốn ven đường 
Nửa em nồng ấm dù đang tuyết 
Hoa nở trong lồng chao sắc hương 

Phương bắc em về chia nỗi nhớ 
Chia lòng ta buốt buổi chờ nhau 
Hoàng hôn chợt vỡ ùa trong mắt 
Thơ vỡ trên vần phơi xác đau 

Ta đợi em về trong cõi thơ 
Chiều nay quay quắt nhớ không ngờ 
Bóng em vừa khuất lời yêu dấu 
Chợt đã xa vời như thoáng mơ 

Hướng bắc chiều nay mây trắng ơi 
Sao đời ngăn lối quá xa xôi 
Biết em có thấy màu mây úa 
Chở nhớ tìm nhau khắp góc trời ... 

Nhược Thu
Mar-02-07