Đã lỡ rồi em đời vạn nẻo
Bầu trời ai dựng quá thênh thang
Anh đi dắt bóng hồn thui thủi
Bóng cũng sầu theo mộng úa tàn
Đã lỡ từ khi mùa bão dậy
Ba chìm bảy nổi bóng theo anh
Lênh đênh tận bến bờ xa lạ
Dù nắng phai hồng hay nắng xanh
Đã lỡ rồi em từ thuở ấy
Mai này chiếc bóng có còn đâu
Dòng sông ngưng chảy vì thương nhớ
Em có nghe lòng trỉu chút đau
Đã lỡ rồi em cằn cỗi lỡ
Như ngày non nước đổi màu mơ
Chiều nay lẻo đẻo anh theo bóng
Hay bóng theo anh khắp cõi bờ
Đã lỡ rồi em ngày chợt thức
Mặt trời ngủ dậy ngóng tìm ai
Phải chăng chiếc bóng mồ côi đó
Còn lạc đâu đây vệt nắng dài ...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét