Tôi gặp em hoài trong giấc mơ
Cùng ôn chuyện cũ đã phai mờ
Nghe trong cõi nhớ sầu in vết
Tỉnh giấc tôi buồn đến ngẩn ngơ…
Tôi ghé thăm em chiều nhạt nắng
Đây ! ngôi nhà cũ mái rêu phong
Kia ! giàn thiên lý nằm im tiếng
Đón bước chân xa khẽ thẹn thùng
Em thoáng ngỡ ngàng khi gặp lại
Bồi hồi giây phút nhận ra nhau
Bao năm chia cách phai màu nhớ
Sương gió thời gian, nhạt mái đầu
Em vẫn hồn nhiên, đôi mắt ngọc
Môi cười e ấp nụ yêu thương
Em đâu hay biết tôi say đắm
Đem dấu yêu theo vạn nẻo đường
Ngồi ôn dĩ vãng ngày xưa đó
Em kể tôi nghe chuyện lỡ làng
Chợt thấy tim mình đang thổn thức
Thương em, thương cả dấu thời gian.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét