Ta còn đi nhặt nắng hoàng hôn
Giọt nhớ ngoài sân lạc nửa hồn
Em gói cuộc tình trong mộng mị
Thơ buồn ta trải lối cô đơn…
Đêm về em mặc áo màu mây
Ta nhốt trăng thanh dưới cốc đầy
Em rót vào thơ lời mật ngọt..
Một lần ta uống ngã nghiêng say
Bình minh em mặc áo mùa xuân
Làm nắng ngoài kia rụng trắng ngần
Tan vỡ giữa mùa trăng héo úa..
Bên đời ta vẫn mãi ăn năn…
Vì em ta gọi nắng hồng lên
Hong ấm tình xuân đã ướt mềm
Nhưng vẫn không tan màu giá buốt
Nên trời xuân mộng vẫn chao nghiêng.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét