Ta mang linh hồn Do Thái
Lang thang bên bờ kẻm gai
Cỏ cây nhìn ta cúi mặt
Nỗi sầu trổi dậy vươn vai ..
Bao nhiêu con đường trải nhựa
Chối từ những bước chân ta
Bao nhiêu ngày qua tháng lại
Xô bồ muôn nỗi xót xa ..
Áo khăn nhầu theo năm tháng
Chân tay thừa thãi trên người
Mắt môi nói cười trong túi
Óc tim mòn mỏi chơi vơi ..
Ta nghe như mùa thu tới
Mà sao không lá vàng rơi
Không bóng người qua trước cổng
Màu xanh cũng trốn đi rồi ...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét