Em dệt cho đầy những ước mơ
Anh đem treo ngược nỗi mong chơ
Để cho nỗi nhớ tràn không bến
Và tím cả chiều thơ với thơ…
Anh muốn cùng em tay nắm tay
Nhưng ta xa cách dặm đường dài
Đường xa không ngại sông hay biển
Chỉ ngại tình đời mau đổi thay.!
Thu đến nên chiều lá úa rơi
Em mang thu dấu tận phương trời
Để anh xuôi ngược đường nam bắc
Tìm kiếm sắc vàng thu lả lơi…
Em gởi vào thơ nỗi nhớ nhung
Anh xin nhặt hết giữ bên lòng
Lỡ mai thu chết làm thơ úa..
Em vẫn còn thơ sánh bước chung..!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét