Thứ Ba, 7 tháng 4, 2015

Thứ bắc cố sơn hạ - Vương Loan

次 北 固 山 下 

客 路 青 山 外
行 舟 綠 水 前
潮 平 兩 岸 闊
風 正 一 帆 懸
海 日 生 殘 夜
江 春 入 舊 年
鄉 書 何 處 達
歸 雁 洛 陽 邊

王 灣

THỬ BẮC CỐ SƠN HẠ

Khách lộ thanh sơn ngoại
Hành chu lục thủy tiền
Triều bình lưỡng ngạn khoát
Phong chính nhất phàm huyền
Hải nhật sinh tàn dạ
Giang xuân nhập cựu niên
Hương thư hà xứ đạt
Qui nhạn Lạc Dương biên

Vương Loan


Chú thích :

Bắc cố sơn: giờ ơ phía bắc huyện Đan Đồ Giang Tô, nhìn xuống là sông

Dịch nghĩa :
Sáu câu đầu tả cảnh, hai câu cuối tả nỗi nhớ nhà của kẻ lữ khách. Hồ Dzếnh: Tôi là người lữ khách, màu chiều khó làm khuâỵ

Có điều hình như thi nhân đang đi đường qua đêm, có lẽ trên đèo, nhìn xuống con đường phía dưới, lại có con sông lớn dưới chân núị Xa xa bình minh trên mặt biển, như vậy không nhớ nhà thì còn gì khác ? Nhớ thì nhớ nhưng mà đang đi càng lúc càng xa quê nhà, chỉ còn cách nhắn chim nhạn nhớ đem tin nhà lại thôị

Trần trọng Kim: Bắc cố sơn ở Trấn Giang phủ, trên bờ sông Trường giang. Tác giả người ở Lạc dương, mà bấy giờ vào khoảng tháng chạp đã lập xuân, cho nên mới nói, xuân nhập cựu niên. Hai câu cuối nói muốn đem tin về nhà, nhưng không nhờ ai được, chim nhạn đã bay về bắc. Nhạn là loài chim mòng két, thường bay từng đàn, đến mùa thu thì bay về nam, đến mùa xuân thì bay lên bắc.

Tiền giải tả chỗ thuyền đậu ở Bắc cố sơn, hậu giải nói sự nhớ nhà ở Lạc dương. 

1. Con đường lữ khách qua lại ở mé ngoài núi xanh 
2. Thuyền chích qua lại trên dòng nước xanh lục 
3. Triều dâng lên đầy hai bên bờ sông mênh mông 
4. Gió thổi chính diện một chiếc thuyền buồm căng gió lên 
5. Đêm sắp tận, thái dương ló lên khỏi mặt biển 
6. Năm cũ đã hết, muà xuân trên sông đến đây rồi 
7. (Tôi đang đi trên đường) thơ nhà không biết chỗ nào mà gởi tới 
8. Hoặc là chim nhạn bay về mé Lạc Dương (có thể đem tin tức lại được chăng)

Dịch thơ : Trần Trọng Kim

Đường đi cạnh mé thanh sơn
Thuyền theo dòng nước xanh rờn xa xa
Triều lên thấy rộng hai bờ
Cánh buồm thuận gió phất phơ giữa dòng
Canh tàn bể mọc vầng đông
Xuân về năm cũ trên sông thẫn thờ
Gửi đâu được bức thơ nhà
Lạc dương trở lại nhạn đà bay qua

Dịch thơ : Vũ Văn Hiệu

Lối mòn bên núi biếc
Thuyền trôi sóng nước xanh
Sóng êm bờ bến rộng
Gió thuận cánh buồm căng
Đêm tàn ánh dương chiếu
Năm hết xuân lại về
Thư nhà biết sao tới
Gửi cánh nhạn về Nam

Witter Bynner 

Under blue mountains we wound our way, 
My boat and 1, along green water; 
Until the banks at low tide widened, 
With no wind stirring my lone sail. 
...Night now yields to a sea of sun, 
And the old year melts in freshets. 
At last I can send my messengers -- 
Wildgeese, homing to Loyang.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét