Charles Harpur (1813 - 1868) - Austrelian (Úc) |
Charles Harpur được sinh ra tại Windsor, New South Wales. Ông trải qua các công việc : làm nông trại, chăn nuôi, khai thác vàng... Ông là nhà phê bình, nhà văn, nhà viết bi kịch, sử thi, là nhà thơ khá thành công ở Úc.Ông đã chịu nhiều ảnh hưởng ở Shakespeare ngay từ thuở nhỏ. Thơ ông được xuất bản từ năm 1853.
Xin giới thiệu một vài bài Xôn-nê của ông.
Bài 1 :
XÔN-NÊ
( Bài I )
Charles Harpur
Khi bình minh mang vẻ đẹp lên đồi,
Như cô dâu rời phòng khuê dạo bước.
Khuôn mặt hồng, ửng sáng ngời hạnh phúc,
Sau hợp hôn hoàn hảo của tình yêu.
Để tim đầy mộng ước, mắt bừng theo.
Giữa ngàn xanh, hoa yêu kiều ám ảnh.
Sương dìu dịu đón nắng về lóng lánh.
Bóng núi xanh vươn sừng sững giữa trời.
Từ đêm qua nghe gió nhẹ buông lơi.
Xuyên rừng rậm như đáp lời ẩn chứa.
Thêm dịu dàng cho ánh trăng nhảy múa.
Hòa điệu nhạc thiên nhiên từ nơi tiếng thác reo.
Tuy chúng mình chưa cảm nhận được nhiều.
Nhưng mãnh lực tình yêu đã kề trong mắt liếc.
HOÀNG NGUYÊN CHƯƠNG
SONNET (I)
Charles Harpur
How beautiful doth the morning rise
O'er the hills, as from her bower a bride
Comes brightened — blushing with the shame-faced pride
Of love that now consummated supplies
All her full heart can wish, and to the eyes
Dear are the flowers then, in their green haunts spied,
Glist ning with dew: pleasant at noon the side
Of shadowy mountains ridging to the skies:
At eve 'tis sweet to hear the breeze advance
Through the responding forest dense and tall;
And sweeter in the moonlight is the dance
And natural music of the waterfall:
And yet we feel not the full charm of all,
Till love be near us with his magic glance.
Bài 2 :
XÔN-NÊ (Bài VI)
Charles Harpur
Nàng yêu tôi bằng đôi môi hạnh phúc.
Sự sống bừng dào dạt tựa hương thơm.
Từ cánh hoa đỏ thắm nở trong hồn.
Trái tim tôi rộn ràng bao kỷ niệm.
Như kẻ non danh tôi lỡ lời vấp vướng.
Khi được uống niềm vui, mang thương cảm nhìn nhau.
Dẫu cuộc sống thường ngày mòn mỏi hư hao.
Không thể để niềm tin bị hoài nghi che khuất.
Và lúc này, điều tự nhiên trung thực.
Khuôn mặt cũ bừng lên đổi mới trước niềm vui.
Lời hẹn thề gây suy nghĩ không thôi.
Vẻ đẹp ngấm sâu sáng ngời biểu hiện.
Khi lên ngôi tình yêu, tôi dường như thánh thiện.
Giữa huy hoàng, trán rực ánh hào quang.
HOÀNG NGUYÊN CHƯƠNG
SONNET (VI)
Charles Harpur
She loves me! From her own bliss-breathing lips
The live confession came, like rich perfume
From crimson petals bursting into bloom!
And still my heart at the remembrance skips
Like a young lion, and my tongue too trips
As drunk with joy! While very object seen
In life's diurnal round wears in its mien
A clear assurance that no doubts eclipse.
And if the common things of nature now
Are like old faces flushed with new delight,
Much more the consciousness of that rich vow
Deepens the beauteous, and refines the bright,
While throned I seem on love's divinest height
Mid all the glories glowing round its brow.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét