Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2015

Han Yong'un (1879-1944) Korea (Hàn Quốc)

Han Yong'un (1879-1944) Korea (Hàn Quốc)
Han Yong'un cũng được viết là Han Yong-woon, có tên thật là Han Yu-cheon và còn có bút danh quen thuộc là Manhae. Ông sinh ở tỉnh Gyeongsang. Ông là thiền sư, nhà cải cách Phật giáo Hàn Quốc, là nhà văn xã hội , là nhà thơ nổi danh của thời cận đại Hàn Quốc trong thế kỷ 20.Ông còn là nhà yêu nước đã tham gia kháng chiến chống Nhật giành độc lập.
Tập thơ nổi danh “ The Silence of Love” được viết năm 1926. Nó có mối quan hệ với “Bản tình ca mùa đông”- một bộ phim truyền hình nổi tiếng của Hàn Quốc.
Một số bài thơ của ông:

1) Bài thơ “Sự im lặng của tình yêu”:

Sự im lặng của tình yêu 
Han Yong'un  

Người yêu tôi từ biệt, tình yêu đằm thắm đã ra đi. 
Ánh sáng chia từng mảng trên dãy núi xanh, tan vỡ cùng tôi từng bước.
Theo con đường nhỏ dẫn đến khu rừng mùa thu.
Lời thề xưa, đã một lần tác động, rạng rỡ như một đóa hoa vàng.
Giờ trở thành tro bụi âm u, bay theo gió lộng.
Nỗi nhớ về nụ hôn đầu say đắm.
Nụ hôn làm thay đổi số phận, đã ràng buộc đời tôi.
Giờ cũng nhạt nhòa tan biến mất.
Tôi trở thành người điếc trước giọng nói dịu ngọt của người yêu.
Và trở thành mù lòa trước khuôn mặt hoa xinh xắn.
Từ thời điểm chúng tôi đã gặp, tôi đã mang nỗi lo âu về sự biệt ly,
Bởi tình yêu con người cũng là cái nghiệp.
Tôi từng nhắc nhở nàng lưu ý, nhưng biệt ly vẫn đến bất ngờ.
Làm choáng váng con tim, khiến nó bật tung theo nỗi buồn đau mới.
Dẫu thế nào đi nữa, tôi biết đó cũng là điều để ta nhận rõ tình yêu.
Đễ xóa bỏ biệt ly, không để nó hiện về trong giếng nước mắt sâu vô ích.
Tôi đã chuyển đi nỗi đau đớn dày vò không thể nào kiềm chế.
Trút lên niềm hy vọng vừa mới tái sinh.
Ngay khi chúng tôi gặp gỡ, chúng tôi đã lo lắng về nỗi biệt ly.
Và khi chúng tôi chia tay, chúng tôi vẫn có niềm tin về một ngày gặp lại.
Ôi! Người yêu tôi đã bỏ đi, và tôi không muốn đuổi theo.
Có bài hát tình yêu bất khuất, nó vòng quanh trong im lặng tình tôi.

HOÀNG NGUYÊN CHƯƠNG

Bản dịch tiếng Anh:

THE SILENCE OF MY LOVE
Han Yong'un

My love left, ah, ah my loving love left.
Smashed the green mountain light; broke from me to walk
the narrow track that leads to the autumn forest.
The oath of old, once strong and radiant as a golden flower,
changed to cold dust, flew off on a puff of wind.
The memory of that first piercing kiss,
the kiss that reversed destiny’s needle,
retreated, disappeared.
I am deaf to my love’s fragrant voice, blind to my love’s flower face.
From the moment we met, I worried about leaving, for love is a human thing;
I even warned against the possibility. But parting came so abruptly,
my heart went into shock; it burst in new grief.
I know, however, that the way to the realization of love
is to refuse to turn parting into a well of idle tears;
so I transferred the power of my ungovernable grief;
I poured it over the infant head of new-born hope.
And just as we worry about leaving when we meet, so also when we leave,
we believe we will meet again.
Ah, ah, my love left, but I did not send my love away.
Love’s song is indomitable: it circles the silence of my love.

(Tuyển chọn và dịch sang tiếng Anh: Jaihiun Kim và Ronald B. Hatch )

2 – Bài thơ “ Đồ thêu bí mật”
ĐỒ THÊU BÍ MẬT
Han Yong'un

Em đã may một lần nữa cho anh.
Cả áo khoác, cả áo choàng, đồ ngủ.
Nhưng chưa thêu túi áo anh đầy đủ.
Dẫu dấu tay làm chiếc túi bẩn hoen.
Bởi hoa văn em thêu kiểu nét riêng.
Mặc kẻ khác cho em không khéo léo.
Nhưng bí mật của em không người hiểu.
Em chỉ thêu khi lòng thấy đớn đau.
Để trái tim luồn theo sợi chỉ màu.
Xuyên qua túi từng mũi kim khuây khỏa.
Một bài hát nghe trong lành êm ả.
Từ túi anh buông thành tiếng tim em.
Em không có ngọc ngà xứng đáng đáp tình riêng.
Nên không thể thêu xong với cõi lòng trăn trở.
Muốn hoàn tất mà vẫn còn dang dở !...

HOÀNG NGUYÊN CHƯƠNG

Bản dịch tiếng Anh:

AN EMBROIDERY SECRET
Han Yong'un

I’ve made your clothes anew:
I’ve made a coat, I’ve made a robe, I’ve made a set of pyjamas.
What I haven’t done is the embroidery on the small pocket.
The pocket is badly finger smudged
because my pattern is to work, lay aside, work and lay aside.
Others think I have no needlework skills;
no one knows my secret.
When my heart is sick and sore and I work on the pocket,
my heart follows the gold thread through the eye of the needle.
A limpid song flows from the pocket; the song becomes my heart.
I have as yet no treasure worthy of the pocket.
It is not for reluctance of the work that I haven’t finished;
it is for wanting to finish that I cannot finish.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét