Của một thời say đắm dấu môi hôn
Giờ gặp lại bỗng ngỡ ngàng xa lạ
Còn lại chăng chỉ là chút tủi hờn
Em bây giờ vẫn một bóng cô đơn
Lầm lũi bước giữa từng cơn lốc xoáy
Ta chợt thấy cõi lòng như e ngại
Khi giờ đây mỗi đứa một con đường
Dù lòng ta còn mang nặng nhớ thương
Nhưng ngăn cách bởi đôi đường tuyệt vọng
Em bên ấy biết có còn trông ngóng..?
Bóng hình xưa của một thuở êm đềm
Tình xưa giờ đã vĩnh viễn ngủ yên
Nhắc lại chỉ làm ưu phiền héo hắt
Thôi em nhé đời ta giờ phó mặc…
Cho dòng đời khỏa lấp mộng tình trôi.