Từ hôm trông bóng anh lên đường
Tôi cũng mong về thăm cố hương,
Những tiếng hồn quê mòn mỏi đợi
Mỗi tuần trăng khuyết mỗi tà dương,
Tôi từ thơ trẻ biệt lều tranh
Rồi lớn và yêu giữa thị thành
Gió thổi bâng khuâng hồn cỏ dại
Ngậm ngùi chợt nhớ lũy tre xanh
Hình như xưa ở xóm quê nhà
Cải cúc bông vàng vẫn nở hoa...
Ngõ gạch, sâu rêu, đình ngói cổ
Vui, buồn ta có cảnh làng ta…
Quê ơi, còn nhớ tới bây giờ
Những buối trưa hè, tiếng võng xưa
Câu chuyện đêm trường bên giếng nước
Tiếng buồn, ai hát giọng đò đưa?
Đồng lúa ngô kia cánh ruộng này
Mùi hương thôn dã thế mà say
Mỗi năm dư vị mùa hoa cỏ
Thoảng gió đưa về lại đến đây
Ta đã xa quê nửa cuộc đời
Không còn mong nữa, cố hương ơi !
Nhà xưa để mất dăm người bạn
Mỗi kẻ ra đi một phía trời
Tôi quen hờ hững ở trên đường
Nay mới hay mình không cố hương
Thấy dục hồn quê – Quê chẳng thấy
Bạc màu mây trắng khuất ngàn phương
0 nhận xét:
Đăng nhận xét