Anh vẫn còn yêu em, kiếp sau
Vầng trăng về núi sẽ quay đầu
Bóng em trên những vì sao lạ
Sẽ ngả dài qua thế kỷ sâu.
Những dáng tinh vân lạc biển hồn
Chưa phai thần tích gót chân son.
Anh xin ngủ giữa lòng nham thạch
Nghe tiếng em cười dậy hỏa sơn.
Anh gọi em từ mỗi tế bào
Nhập hồn linh điểu, cánh ca dao
Lượn theo chiều máu, lời thông điệp
Thể xác bay cùng nhạc vút cao.
Ôi những mùi hương sắp lãng quên
Và em chưa thực đã hư huyền!
Nụ hôn tuyệt vọng hằn thương tích
Giông bão hàng mi vẫn ngủ yên.
Những ngón tay xưa còn vọng âm
Không gian trầm nhịp thở Hồ cầm
Tiếng vang hậu kiếp rung hình bóng
Điệu hát quen từ biển gọi thầm.
Rồi những lời mê, những ý say
Sẽ ghi lên đá, khắc vào cây
Và khi em nhập vào cây cỏ
Hồn sẽ tan trong nét nhạc này.
Anh nói lời hoa lá thuở đầu
Mây đưa ngoài thể chất mai sau
Hỡi em, gương mặt hờn trăng khuyết
Quyền phép hai ta hết nhiệm mầu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét