Nhà anh chân núi đá
Tre xanh ven lối vườn
Mẹ già đọc sách cổ
Quí người mấy ai hơn
Hai mươi năm về xưa
Cùng nhau từng kết bạn
Cảm khái đôi vần thơ
Trong nguồn cơn hoạn nạn
Mộc mạc tình quê hương
Dù xa cách nẻo đường
Mái nhà anh ấm áp
Còn theo người vấn vương
Nhớ mẹ già như Núi
Nhớ anh như rượu đầy
Những đêm dài chuyện nước
Tay bồi hồi trong tay.
Hai mươi năm đi rồi
Trông về mây Quốc Oai
Núi Thày nhắc bạn cũ
Mà xa những xa hoài.
10-5-60
0 nhận xét:
Đăng nhận xét