HÒA ÂM TRONG CHIỀU
Charles Beaudelaire
Đã đến lúc ngàn hoa rung với gió
Hoa dâng hương, thơm như lọ trầm nhang;
Lùa theo gió âm thanh và hương ngát;
Hồn lâng lâng ngây ngất điệu valse buồn!
Vĩ cầm rung như tim ai nức nở;
Hoa dâng hương, thơm như lọ trầm nhang;
Bầu trời đẹp u sầu như nơi an nghỉ lớn
Hồn lâng lâng ngây ngất điệu valse buồn!
Vĩ cầm rung như tim ai nức nở;
Tim nhu mềm ghét sợ cõi hư không
Như ghét sợ một trời đen bát ngát!
Bầu trời đẹp u sầu như nơi an nghỉ lớn
Nắng chìm sâu trong giòng máu đã ngừng…
Tim nhu mềm ghét sợ cõi hư không
Như ghét sợ một trời đen bát ngát!
Tim choáng ngợp thuở huy hoàng quá khứ!
Nắng chìm sâu trong giòng máu đã ngừng…
Và kỷ niệm về em bỗng lung linh bừng sáng!
HARMONIE DU SOIR
Charles Beaudelaire
Voici venir les temps où vibrant sur sa tige
Chaque fleur s’évapore ainsi qu’un encensoir;
Les sons et les parfums tournent dans l’air du soir;
Valse mélancolique et langoureux vertige!
Chaque fleur s’évapore ainsi qu’un encensoir;
Le violon frémit comme un cæur qu’on afflige;
Valse mélancolique et lagoureux vertige!
Le ciel est trste et beau comme un grand reposoir.
Le violon frémit comme un cæur qu’on afflige;
Un cæur tendre qui hait le néant vaste et noir!
Le ciel est trste et beau comme un grand reposoir.
Le soleil s’est noyé dans son sang qui se fige..
Un cæur tendre qui hait le néant vaste et noir,
Du passé lunineux recueille tout vertige!
Le soleil s’est noyé dans son sang qui se fige…
Ton souvenir en moi luit comme in ostensoir!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét