Căn Nhà Hoa Hồng
Francis James
Nhà sẽ ngập hoa hồng và ong bướm.
Tiếng kinh chiều vang vọng buổi xế trưa;
Nho màu đá thủy tinh như thiếp ngủ
Trong nắng trời dưới bóng ngủ ngừng trôi.
Tim ta sẽ trao em, cùng tình yêu vời vợi,
Thời xuân xanh hai mươi bốn tuổi kiêu sa,
Trao cho em bài thơ hoa hồng trắng;
Em đâu hay vì chẳng có trên đời.
Ta chỉ biết nếu em nay còn sống
Và rong chơi trên đồng cỏ cùng ta,
Gần con suối dưới lùm cây thăm thẳm,
Ong uây quần, ta cười hát hôn nhau.
Chỉ còn biết mặt trời và nắng ấm.
Biết hàng cây gieo bóng phủ trên đầu,
Hôn đắm đuối thôi tiếng cười để nói
Với tình yêu ta không thốt thành lời
Và ta thấy, trên môi em màu đỏ,
Mùi nho thơm, ong bướm lẫn hoa hồng.
La maison serait pleine de roses
Francis James
La maison serait pleine de roses et de guêpes.
On y entendrait, l’après-midi, sonner les vêpres ;
et les raisins couleurs de pierre transparente
sembleraient dormir au soleil sous l’ombre lente.
Comme je t’y aimerais ! Je te donne tout mon cœur
qui a vingt-quatre ans, et mon esprit moqueur,
mon orgueil et ma poésie de roses blanches ;
et pourtant je ne te connais pas, tu n’existes pas.
Je sais seulement que, si tu étais vivante,
et si tu étais comme moi au fond de la prairie,
nous nous baiserions en riant sous les abeilles blondes,
près du ruisseau frais, sous les feuilles profondes.
On n’entendrait que la chaleur du soleil.
Tu aurais l’ombre des noisetiers sur ton oreille,
puis nous mêlerions nos bouches, cessant de rire,
pour dire notre amour que l’on ne peut pas dire ;
et je trouverais, sur le rouge de tes lèvres,
le goût des raisins blonds, des roses rouges et des guêpes.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét