Khi Tôi Chết
Francis James
Khi tôi chết, em, mắt xanh vời vợi
Xanh màu xanh của những cánh côn trùng
Của nước, lửa, nầy cô em yêu dấu
Như loài hoa ngũ sắc có linh hồn,
Em sẽ đến cầm tay ta trìu mến.
Dìu ta đi trên lối nhỏ ngày nào.
Trong xiêm áo, nhưng hỡi hoa hồng thắm,
Cổ em nhìn như hoa nở trong tranh.
Chúng ta sẽ không hôn nhau trên trán;
Tay trong tay dọc theo những lùm cây
Nơi con nhện dệt cầu vồng ngũ sắc,
Trong âm thầm dịu ngọt chúng ta đi;
Và đôi lúc, khi nỗi sầu trĩu nặng
Tay em mềm nắm chặt lấy tay ta
Và cũng tựa hoa lùa trong giông tố
Hồn miên man chẳng còn biết điều gì.
Lorsque je serai mort
Francis James
Lorsque je serai mort, toi qui as des yeux bleus
couleur de ces petits coléoptères bleu de feu
des eaux, petite jeune fille que j’ai bien aimée
et qui as l’air d’un iris dans Les fleurs animées,
tu viendras me prendre doucement par la main.
Tu me mèneras sur ce petit chemin.
Tu ne seras pas nue, mais, ô ma rose,
ton col chaste fleurira dans ton corsage mauve.
Nous ne nous baiserons même pas au front.
Mais, la main dans la main, le long des fraîches ronces
où la grise araignée file des arcs-en-ciel,
nous ferons un silence aussi doux que du miel ;
et, par moment, quand tu me sentiras plus triste,
tu presseras plus fort sur ma main ta main fine
— et, tous les deux, émus comme des lilas sous l’orage,
nous ne comprendrons pas... nous ne comprendrons pas.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét