Thứ Ba, 3 tháng 11, 2015

Renouveau - Hồi Sinh - Stephane de Mallarmé

HỒI SINH
Stéphane de Mallarmé

Xuân còm cõi tiễn đông đi buồn bã
Đông của thơ, đông bình thản trong ngần,
Và tang tóc trong hồn trong huyết quảngg
Hồn tiêu ma theo với tiếng ngáp dài.

Hoàng hôn trắng ấm trong hồn đang thắt
Trong chiếc còng như một nấm mồ xưa,
Ta lang thang, buồn sau cơn mơ đẹp,
Khắp cánh đồng bát ngát những nhựa xuân

Ta gục ngã , mệt vì hương cây cỏ,
Mặt ta đào một hố lấp cơn mê,
Cắn đất ấm nơi hoa xuân vừa mọc,

Khi lịm xuống ta chờ cơn phiền muộn
Lên khi rào rực nắng với chim muông
Bừng dậy hót trong hoa và trong nắng.

RENOUVEAU
Stéphane de Mallarmé

Le printemps maladif a chassé tristement
L'hiver, saison de l'art serein, l'hiver lucide,
Et dans mon être à qui le sang morne préside
L'impuissance s'étire en un long bâillement.

Des crépuscules blancs tiédissent sous le crâne
Qu'un cercle de fer serre ainsi qu'un vieux tombeau,
Et, triste, j'erre après un rêve vague et beau,
Par les champs où la sève immense se pavane

Puis je tombe énervé de parfums d'arbres, las, 
Et creusant de ma face une fosse à ce rêve,
Mordant la terre chaude où poussent les lilas,

J'attends, en m'abîmant que mon ennui s'élève...
Cependant l'azur rit sur la haie et l'éveil
De tant d'oiseaux en fleur gazouillant au soleil.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét