Hiển thị các bài đăng có nhãn Miên Du Đà Lạt. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Miên Du Đà Lạt. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015

Hoang Vắng - Miên Du Đà Lạt

Từ chốn rong rêu ta đến đây..?
Linh hồn hoang vắng ẩn thân gầy
Vòm trời trống rỗng không tìm thấy
Không bóng trăng sao, không bóng mây

Sa mạc đêm dài, ôi lạnh giá
Tối tăm tìm kiếm bóng sao sa
Bình minh thôi mọc tròn thiên kỷ
Ta ngủ quên đời quên chính ta..!

Không - Miên Du Đà Lạt

một mình 
ngồi giữa chốn KHÔNG 
nhìn quanh thấy Có 
cho lòng sân si 

một mình 
đứng giữa Ba Vì 
trời cao đất rộng 
thấy chi hỡi người! 

thấy ta 
giữa cảnh phù du 
hai con mắt sáng 
nhưng mù tâm linh 

thấy người 
trong cảnh điêu linh 
vẫn còn sân hận 
không tình thương yêu 

ngửa mặt 
ta cười với trời 
cúi xuống với đất 
khóc người thế gian 

thấy ta 
giữa cảnh tiêu điều 
lấy KHÔNG làm Có 
liêu xiêu giữa dòng 

thấy người 
gánh nặng gánh KHÔNG 
còn đây gánh Có
sao không nặng lòng!? 

Chạy Trốn - Miên Du Đà Lạt

Ôi, cái lưới tình lồng lộng mênh mông
Con kiến chẳng tha, con muỗi cũng tròng
.....
Ta ôm tim đá, gan bằng thép
chạy trốn tình yêu vốn chẳng mong.
.....
thôi hãy để tôi được một mình
Để tôi cười với ánh bình minh
Để hồn cô đọng khi chiều xuống
Để được làm thơ khóc chuyện tình

tôi trốn đời tôi, tôi trốn tôi
trốn dòng nước mắt vội vàng rơi
Trốn đời tình phụ trong oan trái
Chôn dấu tình tôi một góc trời

Thôi hãy đi đi, đừng hỏi tôi
Tim tôi đã đóng hết ngăn rồi
Tình yêu sợ lắm, tôi không dám
chỉ muốn lặng căm, sống hết đời

thôi hãy đi đi, hãy đi đi ...
Tình yêu thôi chớ nói năng chi
Tôi đem phong kín đời cô lẻ
Gói những giọt buồn, dấu biệt ly!

Vẫy tay - Hoàng Đức Tâm

a ha! ta hỏi đất trời
hỏi gan sông núi, hỏi lời tiên tri
hỏi loài sỏi đá vô tri
có tim để khóc ta đi không về
vẫy tay từ giã bến mê
ta đang tỉnh thức bên kia cuộc đời!-

Tháng Sáu Tình Cha - Miên Du Đà Lạt

Tháng sáu trở về tưởng nhớ Cha 
Năm năm Cha vắng bóng trong nhà 
Cháu con vẫn ngỡ Cha đâu đó 
Sân trước vườn sau nhớ bóng già 

Giàn mướp sau hè thôi kết trái 
Chùm hoa trước ngõ hết đơm bông 
Cha đi bỏ lại vườn hoang phế 
Cây lá buồn theo ngọn gió Đông 

Tháng sáu tình Cha, người chúc tụng 
Riêng con thương nhớ nói sao cùng 
Nhớ lời Cha dạy ngày thơ bé 
Hãy sống sao cho có tấm lòng 

Hôm nay con thắp nén hương lòng 
Ngày giỗ Cha hiền những ước mong 
Nơi chốn Niết Bàn Cha hạnh phúc 
Cháu con theo bước sáng gương trong 

Em, tiền kiếp - Miên Du Đà Lạt

Em, người, ta hỏi trong tiền kiếp 
Biết có tìm nhau đến bạc đầu !? 
Biết có gặp chăng nơi bến khởi!? 
Nghiệp duyên còn có để chờ nhau 

Ta, người muôn kiếp đi quanh quẩn 
Lạc giữa không gian lấm bụi trần 
Chợt thấy bên em nơi cõi tạm 
Ta về mắc nợ chuyện nhân gian! 

CA 11/25/2010 

Bài Hát Cho Chim - Miên Du Đà Lạt

Con chim nó đậu cành khô 
Như tôi đứng lặng chơ vơ giữa đời 
Lá vàng gió cuốn tơi bời 
Như tôi xơ xác giữa trời cô đơn 

Con chim hót tội hót tình 
Cho tôi viết vội thơ tình tặng tôi 
dưới sân tôi đứng đơn côi 
Con chim thôi hót để tôi một mình 

Con chim rũ cánh lặng thinh 
Sao tôi còn đứng vô tình hỏi cây 
Con chim đã chết hôm nay 
Cho tôi đứng klhóc than mây giữa trời 
....................................... 
Hôm nay sầu nặng lên khơi 
Con chim đã chết chôn rồi hôm qua ...!!! 

CA 11/2002

Người Em Bùi Thị - Miên Du Đà Lạt

ta nhớ em, 
người em BÙI THỊ ... 
nhớ má em hồng, 
môi đỏ mọng chiều XUÂN 
nhớ tà áo trắng vờn trong gió 
nhớ dáng em hiền 
nghiêng nón buổi sớm mai ... 

Ta nhớ em, 
người em BÙI THỊ ... 
nhớ buổi thanh XUÂN 
ta mơ ước một ngày, 
nhặt chiếc hài xinh xắn 
đế được đi tìm em 
như chàng hoàng tử 
tìm nàng công chúa Lọ Lem 

Ta ngu ngơ 
và rất dại khờ 
mơ ước một ngày 
là hàng cây Khuynh Diệp 
là cây hoa Anh Đào 
trước cổng trường em 
là nắng sớm mai hôn má hây hây 
là ngọn gió chiều thổi áo em bay 
là năm ngón tay gỡ rối tóc huyền 
là tất cả tình trần quyện gót chân em 

Ta nhớ em, 
người em BÙI THỊ ... 
đã qua rồi một giấc mơ XUÂN 
ta ra đi và em cũng không ở lại 
mái trường xưa ngói đỏ nhạt màu 
cổng trường xanh hoen màu BÙI THỊ ... 
thôi hết rồi buổi thanh XUÂN ấy! 
ta và em chẳng bao giờ tái hợp 

Ta nhớ em, 
người em BÙI THỊ ... 
ta yêu em 
thuở ấy tuổi XUÂN thì 

Ta Ủ Tình Em, Mây Ủ Mưa - Miên Du Đà Lạt

Ta gọi em nay giọng đã khan 
Tiếng kêu như gió thét trên ngàn 
Chỉ nghe vọng lại bên khe núi 
Tiếng gọi đau thương giọt lệ tràn

Ta gọi em, này hỡi cố nhân ! 
Sao còn chìm đắm giữa hồng trần 
Lời ta kêu gọi bay theo gió 
Nhắn nhủ ai kia dừng bước chân

Ta gọi em từ chốn núi non 
Ngẩn ngơ ôm lấy trái tim mòn 
Tiếng vang như khắc vào bờ đá 
Ta gọi tình ta tiếng nỉ non

Ta gọi em về đêm mộng xưa 
Nghe giun dế khóc buổi giao mùa 
Nghe tình trăn trở ngoài song vắng 
Ta ủ tình em, mây ủ mưa

Đà Lạt buồn ơi - Miên Du Đà Lạt

Bao giờ được trở về Đà lạt
Thở hít khí trời một sáng sương
để được lang thang trên đồi vắng
để soi bóng nước hồ Xuân Hương

Đà Lạt còn gì để nhớ thương ?
thương tà áo trắng quyện sân trường
thương em cái thuở ngây thơ quá
tóc bím em cài hoa Hướng Dương

Đàlạt bây giờ có khác xưa ?
Người em Bùi Thi... có ai đưa ?
Con đường Đại Học thông vi vút
Những buổi chiều về lội vũng mưa

Đàlạt bao giờ hết nhớ nhung
Bao giờ nghe lại tiếng suối rừng
Bao giờ ừ nhỉ bao giờ nhỉ
Đà lạt buồn ơi chợt rưng rưng

CA 06/30/04 

Nhớ Nhà ! - Miên Du Đà Lạt

Sương trắng bên đồi núi của ai!?
Mà sao rưng rức nhớ quê nhà
Quê hương còn đó sao xa cách
Mỗi bước gian nan mỗi nhớ nhà!

Nhớ cánh đồng xanh màu lúa mới
Nhớ đàn cò trắng cuối chân mây
Nhớ nắng hanh vàng trên luống cỏ
Nhớ môi hồng thắm, má hây hây

Giọt sương vẫn đọng trên nhành lá
Mây bốn phương trời, mây vẫn bay
Mà sao ta vẫn buồn vô xứ
Nỗi nhớ nhà thèm con mắt cay!

Chậm - Miên Du Đà Lạt

Ta chậm lại nên đời không bước vội
Tháng năm tàn thời gian chuyển qua nhanh
Bao gút thắt ta gở hoài không thoát
Bao muộn phiền mờ ánh mắt tinh anh

Ta dừng lại bởi không còn bước kịp
Gối mỏi rồi, chân cũng chẳng khoan thai
Tay chới với chụp bắt đời vô vọng
Gánh một đời sầu nặng cả đôi vai

( 01-21-05)

Thu Về Trên Cánh Lá Phong - Miên Du Đà Lạt

Ngắm nắng Thu về trên lá phong 
Nhớ ai hoa nắng ngập trong lòng 
Nhớ ai mà lá rơi vàng lối 
Phong kín đường về bao nhớ mong 

Có viết gì không trên lá phong? 
Mà sao ta cứ mãi chờ mong 
Ba mươi năm chẵn đời đôi ngã 
Có hứa gì đâu sao ngóng trông? 

Thôi thế thì thôi: chuyện chúng mình 
Như sương che phủ ánh bình minh 
Như chiều nắng nhạt hoàng hôn xuống 
Như tiếng gió than một mối tình... 

"Dù chẳng bao giờ muốn nhớ đâu " (*) 
Nhưng sao tim vẫn nhuốm lòng đau 
Đêm đêm hỏi gió người thơ hỡi !
Muôn kiếp chờ nhau đã bạc đầu ..! 

Em Ngủ Mùa Thu Ngậm Lá Sầu - Miên Du Đà Lạt

Em ngủ bờ môi dỗi nét hờn 
Mi cong còn đọng giọt buồn vương 
Má hồng phai nhạt màu hoa phấn 
Tóc xõa vai gầy gởi nhớ thương 

Em ngủ mùa Xuân chẳng trở về 
Đêm dài muôn thuở buồn lê thê 
Ta ngồi đau buốt màng tim vỡ 
Nỗi nhớ vùi sâu trong giấc mê 

Em ngủ, trong ta vạn nỗi buồn 
Về nghe tiếng vọng cõi hư không 
Buồn như tiếng dế than đêm vắng 
Ta chẳng còn ai để cảm thông! 

Em ngủ mùa Thu ngậm lá sầu! 
Rụng rơi tan tác khóc tình đau 
Hoa tàn, cỏ úa, mây sương trắng 
Em ngủ bình yên dưới huyệt sâu ... 

Cắt Nửa Vầng Trăng Để Nguyệt Sầu - Miên Du Đà Lạt -

cắt nửa vầng trăng để nguyệt sầu 
nhân đôi nỗi nhớ gởi về đâu ?
mênh mông trời đất hoà cùng nhịp 
chia cắt làm chi để khổ nhau! 

ta lạc giữa trời hoa lá bay 
bàn tay lạnh gía nhớ bàn tay 
sương rơi thấm ướt vai cô lữ 
như giọt men sầu ủ đắng cay! 

ngày mai Đông đến, Thu tàn úa 
đốt lá sầu rơi khắc khoải mong ...!! 

Ta Bán Thơ Sầu Trên Bến Mưa - Miên Du Đà Lạt -

Ai bán tình thơ chất ngất sầu ? 
Nỗi buồn biệt xứ vẫn còn đau 
Xẻ chia trăm mối, sầu ai gói 
Ta bán đi rồi mối hận sâu 

Em hỡi, bao giờ ta có nhau ! 
Hoang vu phố thị - bởi vì đâu ? 
Áo hồng thay trắng, màu tang chế 
Ta mất em rồi .. nỗi nhớ đau ! 

Vàng võ trang thơ đã ngả màu 
Mỗi ngày ta lật mỗi trang đau 
Trắng đêm trở giấc hồn cô lạnh 
Em ở chân trời ... - ta ở đâu ? 

Bóng đổ hoàng hôn đời đã bạc 
Ta về ôn lại chuyện tình xưa 
Em đi bóng nhạt chiều phai nắng 
Ta bán thơ sầu trên bến mưa ...!! 

Góc nhớ - Miên Du Đà Lạt

Góc nhỏ trong tim tôi dấu em
Dấu bao ngày tháng nhớ êm đềm
Bao lần tôi mở trong niềm nhớ
Viết vội thơ tình nhung nhớ em

Góc nhỏ trong tôi thành góc nhớ
Nhớ hoài vô vọng bóng ai mờ
Nhớ đêm sương đứng chờ hư ảo
Thấm lạnh tim côi, bởi hững hờ

Tôi đã mang em vào bến mộng
Mơ thuyền gác mái một đêm Xuân
Để Em dừng lại bên bờ sóng
Dâng hiến tình tôi tặng mỹ nhân

Em vẫn nằm yên trong góc nhớ
Bởi đời nghiệt ngã chẳng nên duyên
Để Tôi đứng ngắm em xa lạ
Một góc trong đời lạc tiếng Quyên.

(CA 02/10/03) 

Lá - Trăng - Mây - Miên Du Đà Lạt

Trăng ở trên trời thương nhớ ai ?
Mà sao trăng ẩn bóng trong mây
Để cho vầng sáng mờ hư ảo
Để ánh sao chìm ai có hay!

Lá vội buồn chi màu nắng úa
Rơi vàng suốt cả bóng Thu sang
Cho thơ tuôn chảy lời tình tự
Cho vướng chân ai khắp nẻo đường

Thơ thiếu tình ai, trăng thiếu mây
Để ta hát gọi chút tình say
Cho mây về ngập trời nhung nhớ
Cho trắng đêm buồn không gió bay

Ta lạc tình em, trôi mất nhau
Tình sai điểm hẹn, em qua cầu
Lá, trăng, mây, nước, ai nào hẹn
Ta chỉ nhìn em, nén giọt sầu!

Trách Thu - Miên Du Đà Lạt

Trách chi Thu đã úa sầu
Tình Thu đã héo theo mầu thời gian
Sông xưa, bến cũ, đò ngang
Qua cầu tìm bóng đò giang đợi chờ

Thu tàn héo hắt thờ ơ
Lá rơi chôn xác dưới bờ sông sâu
Tình buồn biết gởi về đâu ?
Ái ân thôi đã chôn sầu đắng cay !

Mắt buồn dõi bóng mây bay
Môi sầu nén lại nụ cay đắng hờn
Chiều sương lạnh thiếu môi hôn
Thiếu vòng tay ấm đêm buồn khôn nguôi

Thu sầu , ừ nhỉ ... trách trời ...
Đem chi Thu tới úa đời lá hoa ...

(CA 12/ 27/02)

Tạ Ơn Nhân Loại Đọc Thơ Tôi - Miên Du Đà Lạtơ

Tôi thở dâng đời muôn ý thơ 
Tạ ơn trời đất, tạ ơn thơ 
Tạ ơn tri kỷ gieo thi tứ 
Tạ mối tình thơ mãi mãi mơ 

Tôi hiến dâng đời những giọt thơ 
Giọt buồn gom lại kết thành thơ 
Giọt sầu cô đọng cho tim vỡ 
Giọt nhớ còn vương bao mối tơ 

Tạ ơn, Tôi vội tạ ơn đời 
Đời đã cho tôi có nụ cười 
Thơ đã kết sầu xoa nỗi nhớ 
Để thơ còn ngọt mãi tình người

Nữa mai ngã xuống tôi về đất 
Còn chút tình thơ gởi lại đời 
Thôi nhé tình tôi ... thơ có thế! 
Tạ ơn nhân loại đọc thơ tôi ...