Hiển thị các bài đăng có nhãn Minh Tường. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Minh Tường. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

Một Thoáng Quê Hương - Minh Tường

Bao năm lưu lạc phương trời lạ
Cơm áo oằn vai giữa chợ đời
Em hỏi quê nhà tôi có nhớ..?
Cho lòng ray rứt chốn xa xôi

Lời thư em gởi buồn da diết
Làm nhớ làng quê buổi tạ từ
Giọt nắng quê người hiu hắt lạ
Hong vàng nỗi nhớ giữa trang thơ…

Nhớ con đường nhỏ về trong xóm
Có lũy tre xanh rợp bóng che
Có cả dừa nghiêng soi bóng nước
Cho tôi uống cạn giữa trưa hè..

Nhớ con sông nhỏ êm đềm chảy
Dòng nước phù sa đậm nghĩa tình
Nhớ chiếc xuồng con trên bến vắng
Ru tình tôi giữa sóng lênh đênh

Nhớ ngôi trường cũ nằm xa xóm
Trưa vắng ê..a ..tiếng đọc bài..
Nhớ bóng thầy cô bên cửa lớp
Sân trường áo trắng chập chờn bay

Nhớ dòng lưu bút tôi từng viết
Lưu lại cho ai một chút tình
Những mái đầu xanh giờ chuyển bạc
Bên trời viễn xứ trắng màu xanh 

Yêu thương ai vẽ mà không nhạt
Vết nhớ hằn sâu buốt tận trời..
Em vá dùm tôi dăm vết nứt…
Xứ người xa lạ, nhớ không nguôi…!

Vá Mộng - Minh Tường

Nếu mai trăng vỡ làm đôi mảnh
Sóng cuộn xa bờ khuất biển khơi
Em có xuôi thuyền trên bến vắng 
Đêm đêm vá mộng ở bên trời..?

Nếu vầng trăng cũ dần phai nhạt
Em gói thêm chi những giọt sầu
Để những đêm dài chia lối mộng
Nghe hồn ray rứt những thương đau !

Vầng trăng đã mẻ chờ em vá
Em hãy tô lên những ngọt ngào
Xin nhớ pha dùm anh chút nhớ..
Cho dù trăng khuyết vẫn bên nhau !

Em dệt hồn thơ giấu chốn nào ?
Anh về tìm kiếm giữa chiêm bao
Nhìn em giọt lệ hờn bên gối
Thơ cũng tan vần chữ nhói đau.

Chút Tình Cho Quê - Minh Tường

Chị về thăm lại miền quê ngoại
Mang hộ dùm em một chút tình
Bao tháng năm dài em cất giữ
Tình người viễn xứ chốn điêu linh

Bao năm em vẫn hoài ôm ấp
Một mối tình quê giữa xứ người
Xa cách non sông sầu vạn dặm
Trông về quê cũ mịt mù khơi..

Chị về thăm lại miền quê mẹ
Hãy gởi tặng em giọt nắng hồng
Để những đêm dài nơi xứ lạ
Còn nghe hơi ấm giữa mùa đông

Miền xa đâu thiếu ngàn tia nắng
Nắng cũng về ngang khắp phố phường
Nhưng nắng nơi này sao đủ ấm
Như từng giọt nắng của quê hương

Chị về thăm lại khung trời cũ
Tìm kiếm dùm em lứa tuổi xanh
Khi bước chân đi còn để lại
Giờ như mây gió thổi qua mành

Ngày đi mái tóc còn xanh thẳm
Em bỏ tình xưa ở cuối đường
Hăm mốt năm trời nơi viễn xứ
Đầu xanh giờ đã nhuốm màu sương

Chị về thăm lại miền quê đó
Biền biệt em đi chẳng trở về
Mỗi sáng bên trời em thức giấc
Tình quê chan chứa một tình quê

Còn đâu thấp thoáng ngày xưa đó?
Dĩ dãng quay lưng khuất nẻo đời
Em kiếp xa nhà chưa bến đổ..
Mấy trời ngăn cách mấy chia phôi.

Chuyến Đò Ngày Xưa - Minh Tường

Tôi nhớ như in chuyện thuở nào
Về thăm quê nội xứ Cà Mau..
Mây trời bát ngát bên triền sóng
Nước đục phù sa đậm sắc màu

Khi bóng con tàu vừa ghé bến
Xuồng ghe tấp nập khúc sông quê
Tiếng bao cô lái đang mời khách
Đón bước chân xa mới trở về…

Tôi chào cô lái trên xuồng nhỏ
Em cũng cười duyên khẽ cúi chào
Man mác chiều nay cơn gió nhẹ
Nghe lòng rạo rực chút xôn xao

Xuồng rời khỏi bến trời hiu quạnh
Sông nước Cà Mau bát ngát tình
Con gái quê nghèo da rám nắng
Tóc thề lơ lửng dáng xinh xinh

Lấy trái cây mua ngoài phố thị
Mời em.. quên bớt đoạn đường xa
Chiếc xuồng ba lá xuôi dòng nước
Chở nặng tình người năm tháng qua

Bóng chiều thấp thoáng trên đầu sóng
Xuồng cập vào trong lối tôi về
Tay buộc chiếc xuồng trên bến lở
Em về chung ngõ giữa trời quê…

Hỏi ra mới biết người chung xóm
Em ở gần bên cách mấy nhà
Hai buổi con đò đưa đón khách
Nuôi đàn em dại giữa mưa sa…

Thương em vất vã con đò nhỏ
Đi ngược về xuôi sóng thủy triều
Ai biết phù sa chia mấy lớp..
Nước ròng, nước lớn với đìu hiu…

Ngày tôi từ giã miền quê nội
Tìm hỏi quá giang lại bến tàu
Cũng chiếc xuồng con ra bến lạ
Nhưng lòng trĩu nặng, gió lao xao

Tới bến..giã từ cô lái nhỏ
Nghe lòng man mác giọt sầu rơi
Bảo em năm tới, tôi về lại.. 
Công đón đưa.. tôi sẽ đáp bồi…

Hạ kế tôi về trên bến vắng
Tìm hoài sao khuất bóng người mơ
Cà Mau thiếu mất con đò cũ
Sông nước hình như cũng hững hờ.

Tìm Vào Cõi Mộng - Minh Tường

Hãy ngủ nghe em trọn giấc nồng
Trăng vàng lay nhẹ gót bên song
Vầng trăng còn khuyết bên đầu núi 
Nhưng đã đong đầy bao nhớ mong

Hãy ngủ nghe em trọn giấc ngà
Từ trong xa vắng cõi chia xa
Anh đang thắp sáng trăng ngoài phố
Soi bóng em về trên lối qua…

Hãy ngủ nghe em..mộng vẫn còn
Của thời say đắm dấu môi hôn
Anh đang tìm hái màu hoa cũ
Tô lại vầng trăng khuyết sắp tròn

Bên đây trời cũng khuya rồi đó !
Trăng đã ôm mây ngủ muộn màng
Anh rót vào thơ hương dịu ngọt
Tìm vào cõi mộng đón em sang…

Lì Xì - Minh Tường

Mùng hai tết ta về thăm phố nhỏ
Gặp lại em cô chủ quán năm nào
Vẫn duyên dáng màu áo hồng thuở đó
Guốc khua dòn theo nhịp bước thanh tao

Chưa dứt lời gởi câu chúc cho nhau
Em tinh nghịch xòe tay đòi Tài Lộc
Nắng Xuân hồng miên man đôi làn tóc
Ta ngu ngơ chẳng biết nói câu nào…

Làm thi sĩ thân ta nghèo xơ xác
Thơ chất đầy chẳng bán được một xu
Lộc đầu năm đành mượn chút ngôn từ
Vài con chữ lì xì cô chủ nhỏ:

Năm cũ hết cùng tiễn đưa Giáp Ngọ
Dắt tay nhau nghinh đón Ất Mùi sang
Ta chúc em năm mới thật An Nhàn !
Luôn Hạnh Phúc bên người thân yêu nhất!

Sức Khỏe tốt, Tiền Tài luôn chồng chất
Sự Nghiệp bền, rạng rỡ chữ Công Danh
Gia Đình luôn Hiếu Thuận sống An Lành
Hồn thi sĩ dâng trào nguồn Thi Cảm …!

Bấy nhiêu đó em tạm thời hãy nhận
Đợi sang năm thơ bán được nhiều tiền
Bao lì xì đỏ thắm buổi tân niên…
Ta sẽ gởi sang em làm quà tết..!

Ngày Tình Nhân - Minh Tường

Chẳng có quà xinh hay đóa hoa
Tặng em ngày lễ khắp muôn nhà
Ngày Tình Nhân tỏ lòng yêu dấu
Không biết có làm em xót xa..?

Anh đem chút nắng còn sót lại
Hong ấm tim nồng để gởi trao
Dẫu có mang theo mùa đông giá
Nhưng gói tình anh chỉ một màu.

Màu tình đỏ thắm mong em nhận
Dù biết tình anh chẳng đủ nồng
Nhưng chứa mầm yêu anh góp lại
Có ngày hoa tuyết sẽ đơm bông

Đêm khuya anh thức hoài chưa ngủ
Ngồi đếm ngày vui được mấy lần
Và kết thơ tình trên phím ảo..
Để làm quà tặng lễ Tình Nhân.

Môi Đắng - Minh Tường

Mai nếu tôi về chẳng thấy em
Còn đâu làn tóc, mắt môi mềm
Lệ sầu đưa tiễn chiều năm ấy
Giờ đã khô cằn trên lối quen

Mai nếu tôi tìm lại chốn xưa
Lần theo vết dấu mối duyên thừa
Em còn giữ chút hương tình cũ..
Tôi tặng năm nào trên phố mưa..?

Em chẳng nỡ lòng chia cắt mộng
Lối về sao để bóng cô liêu..
Chiều vương mây xám trôi vào nhớ
Khi nắng hoàng hôn đã áp chiều

Hối tiếc ngày xưa yêu dấu ơi..!
Nhìn em lặng lẽ bước bên đời
Mỗi ngày tôi đếm thời gian rụng
Thấy hạt gì vương mặn đắng môi.

Hạ Trắng - Minh Tường

Nắng giận hờn ai mà nắng gắt
Cho con đường vắng thiếu người qua
Phải chi em ở phương này nhỉ..
Xoa dịu nắng dùm..bớt xót xa

Ta ước bên em ngày nắng đổ
Để trời hạ mát tựa thu sang
Ước mơ vẫn chỉ là mơ ước…
Đâu bóng em xưa, biệt ngút ngàn

Hạ đã bao lần quay trở lại
Tìm thăm phố cũ thuở hẹn đầu
Em còn biền biệt phương trời ấy
Lặng lẽ phương này hạ chớm đau

Mai mốt em về không gọi nắng
Thì làm sao biết hạ về chưa
Từ trong xa vắng em nào hiểu
Hạ trắng về ngang, trắng cả mùa.

Hạ Nhớ - Minh Tường

Hạ chẳng già đâu em của anh
Vẫn tươi như sắc lá trên cành
Vẫn hồng như cánh môi vừa vẽ
Dù tháng năm dài có lướt nhanh

Dù nắng thiêu tàn bao giấc mộng
Cũng vì nôn nóng gọi mùa sang
Từ em bỏ nắng về bên ấy..
Lối nhỏ chiều xưa nắng cũng tàn

Anh gọi nắng về vương tóc mây
Cho màu hoa đỏ ngát hương bay
Ngày xưa em ép vào trang sách…
Nỗi nhớ chiều nay bỗng chất đầy.

Mai mốt ve sầu ngưng khóc hạ
Thì màu phượng đỏ sẽ phôi pha
Tìm trong hạ nhớ anh còn gặp…
Một nét môi xưa tuổi ngọc ngà !

Chợ Chiều - Minh Tường

Tan sở chiều nay anh ghé chợ
Ngoài kia đường phố sắp lên đèn
Hàng cây úa lá bên hè phố.. 
Chờ đợi đêm dài giấc ngủ yên..

Anh ghé tìm mua vài trái ngọt
Chôm chôm, xoài, bưởi, mãng cầu dai..
Quê hương một góc trời thu nhỏ
Mùi vị thơm nồng thoang thoảng bay

Anh lựa cho em dừa mấy quả
Để mình tìm lại Bến Tre xưa
Trên phà Rạch Miễu chiều năm đó..
Thăm lại quê hương của xứ dừa..

Anh chọn cho em cặp bưởi vàng..
Biên Hòa bưởi ngọt đón hè sang
Quê hương em đó xa vời vợi
Mát cả hồn nhau suốt dặm ngàn..

Anh ghé trở qua hàng tôm, cá
Đây rồi hương vị của miền quê
Cà Mau, quê nội anh ngày ấy..
Biết đến khi nao mới trở về..

Anh đẩy xe tìm thực phẩm khô
Mỹ Tho xa cách với mong chờ
Cầm bao hủ tiếu còn trong vắt..
Nhớ quá quán nghèo..chung ước mơ..

Cầm quả sầu riêng anh giữ lấy
Nỗi buồn đâu nỡ để riêng em
Bao nhiêu nhung nhớ theo ngày tháng
Đang cháy bùng lên chút nỗi niềm

Anh chọn thêm gì đây hở em..?
Nơi đây đâu thiếu món anh tìm..
Nhưng sao vẫn thấy lòng canh cánh
Như thiếu chút gì giữa trái tim..!

Chỉ Một Lần Đi Tàn Giấc Mộng - Minh Tường

Em nhé ! Giờ ta lỡ bước rồi
Tìm về quá khứ chỉ buồn thôi
Hành trang xin gói khung trời cũ
Ôm trọn niềm riêng giữa xứ người

Một bước ta đi sầu vạn dặm
Nỗi buồn xa xứ cứ miên man
Mắt em là cả trời thương nhớ
Cho dấu yêu về đau ngổn ngang

Đâu biết ngày đi là cách biệt
Mưa chiều thấm ướt cả hồn thơ
Buồn xưa em giấu trong lòng phố
Rơi xuống đời nhau nghe xác xơ

Chỉ một lần đi tàn giấc mộng
Mộng đời phai nhạt áo mù sương
Màu son nào dính trên vai áo
Cũng đã nhòa theo bóng dặm trường.

Giấu Trăng - Minh Tường

Trăng ở trên trời chẳng của em
Sao em đòi hái giấu bên thềm
Làm đêm ngơ ngác đòi anh trả..
Khi ánh trăng tà đang ngủ yên

Bóng tối ai đem hòa gió lạnh
Cho vần thơ úa chẳng ra hoa
Xin em đừng giấu trời thương nhớ
Trong ánh trăng ngà năm tháng qua

Thơ trốn trong đêm buồn rũ rượi
Chờ trăng thắp sáng xóa niềm đau
Trên bờ môi ngọt em còn thắm
Anh bỗng nghe say chút ngọt ngào

Hãy thắp nghe em ngọn lửa hồng
Thả trăng về lại với hư không
Đừng em đừng giấu bên thềm văng
Đêm khóc âm thầm trong nhớ mong.

Nắng Hạ - Minh Tường

Hạ đã về rồi anh cũng biết
Phương trời xa đó có vui không?
Làn mây chắc cũng hùa theo nắng
Để sưởi hồng thêm chút má hồng

Nắng hạ chiều nay sao ngủ sớm
Để mưa giăng kín lối em về
Anh mơ làm nắng hoàng hôn nhạt
Sưởi ấm lòng em giữa cõi mê

Nắng ấm phương này anh cố giữ
Cho buồn duyên kiếp vội tan mau
Gởi em một chút hương mùa hạ
Khi tuyết mùa đông phủ kín.. sầu!

Giã biệt mùa đi đâu biệt thơ..
Vần.. em gieo lạc giữa cung chờ
Người đi khắc khoải mong về lại
Mang nắng hạ về xây ước mơ.

Sắc Hồng Nhung Nhớ - Minh Tường

Bờ môi em ướp hương mùa hạ
Vẫn giống màu hoa tuổi học trò
Lâu lắm chưa lần anh được thấy
Biết còn thơm ngát giữa trang thơ ?

Mây hồng ai kéo bên trời hạ
Như cánh môi son lúc hạ về..
Môi thắm nhưng hồn thơ vẫn úa
Nên buồn hiu hắt cõi đê mê

Sắc hồng chôn kín bên trời hạ
Xa cách lâu rồi em nhớ không.?
Em giấu chi màu hoa phượng thắm
Để cho môi nhạt má thôi hồng 

Chiều nay nhớ quá hương mùa hạ
Nhớ tiếng ve kêu rả rít sầu…
Ai ướp môi em hồng hạ cũ..?
Sắc hồng nhung nhớ thấm ngàn sau.

Hình Bóng Kiêu Sa - Minh Tường

Chỉ thoáng nhìn sơ ta đã biết
Em là hình bóng của kiêu sa
Đôi bờ tóc phủ làn da trắng
Say đắm hồn ai nét ngọc ngà

Em liếc nhìn ta, bờ mắt ngọc
Long lanh rực rỡ dải ngân hà
Sao trời không sáng bằng đôi mắt
Chìm đắm trần gian dưới gót hoa

Môi hé nụ cười thêm rạng rỡ
Thế gian đầy rẫy bụi gian tà
Đôi bờ môi mọng còn e ắp
Cắn nát hồn ta chẳng thứ tha

Vóc dáng yêu kiều em chải chuốt
Càng làm nhân thế nhuốm phong ba
Tay em gở rối đôi làn tóc..
Càng buộc hồn ai dưới gót ngà .

Mưa Bong Bóng - Minh Tường

Ai thả vào trong mưa nỗi nhớ
Mà buồn thấm ướt giấc chiêm bao
Lững lờ bong bóng theo dòng nước
Bóng vỡ tình ta lạc chốn nào…?

Em ạ ! tình mình như bóng nước
Từng đôi quấn quít chẳng lìa xa
Chỉ trong phút chốc rồi tan biến
Theo tiếng mưa rơi bỗng vỡ òa

Bong bóng tan rồi em có biết
Giọt nào đau xót giọt nào không ?
Giọt nào cay đắng theo ngày tháng..
Ôm khối sầu thương tận đáy lòng

Anh đếm mưa rơi lòng quay quắt
Thèm bờ môi lạnh giữa chiều mưa
Từng đôi bong bóng trôi lờ lững
Chở nhớ về theo nhuộm tím mùa .

Đỉnh Sầu - Minh Tường

Em ạ! Xứ người trăng cũng úa ! (*)
Cũng tròn cũng khuyết giống tình ta
Mà sao em thích nhìn trăng khuyết
Để mộng tàn theo năm tháng qua

Em ạ! Nếu thời gian trở lại !
Đường về ai để bước đơn côi
Gót son chiều ấy về ngang phố
Có kẽ ngu ngơ vội ngỏ lời…

Em a! Thời gian qua vội vã!
Tuổi xuân ngày ấy biết tìm đâu?
Dư âm đeo đẳng theo ngày tháng
Mộng vỡ, tình treo tận đỉnh sầu

Em nhé ! Cũng đành thôi giã biệt!
Chỉ là một chút mộng phù du
Chiều nay bỗng nhớ ơi là nhớ
Dáng nhỏ người xưa chốn mịt mù .

(*) Thơ Nhược Thu

Bến Lạ - Minh Tường

Em đã neo thuyền trên bến sông
Vần thơ theo nước thả xuôi dòng
Thuyền anh lặng lẽ rời xa bến
Ngăn cách nhau rồi em biết không?

Vết bụi thời gian che lấp mộng
Ba chìm bảy nổi giữa nhân gian
Trăng thanh soi bước đời phiêu bạt
Xa cứ càng xa biệt ngút ngàn

Em chốn khuê phòng yên nệm ấm
Anh đời phiêu lãng khắp mười phương
Trăng tròn trăng khuyết bao lần đổi
Tìm nhặt niềm đau lạc nẻo đường

Thơ cũng phai tàn theo nắng gió
Nỗi buồn chia cách rộng thênh thang
Thuyền anh ghé bến sông chiều hạ
Tìm lại ngày xưa dẫu muộn màng .

Sân Nắng - Minh Tường

Em rủ mây về tận nẻo xa
Để cho vạt nắng rớt hiên nhà
Không em trời cũng đang hờn dỗi
Thiêu đốt nơi này đến cháy da..

Sân nắng trưa hè nghe rát bỏng
Thiêu tàn giấc mộng mới đơm bông
Ngày xưa trưa nắng nghe mà mát
Chắc tại em cười nên nắng trong

Bao cánh hoa tàn trơ giữa nắng
Trên cành lá biếc úa vàng mau
Kìa em hè chẳng thương màu lá
Đốt cháy màu xanh lá héo sầu

Nắng sắp tàn rồi em có hay
Hồn ta phiêu bạt núi sông dài
Không em đâu chỉ sầu ngăn cách
Mà nhớ theo về trong nắng say.