Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ mới. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ mới. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015

Hoang Vắng - Miên Du Đà Lạt

Từ chốn rong rêu ta đến đây..?
Linh hồn hoang vắng ẩn thân gầy
Vòm trời trống rỗng không tìm thấy
Không bóng trăng sao, không bóng mây

Sa mạc đêm dài, ôi lạnh giá
Tối tăm tìm kiếm bóng sao sa
Bình minh thôi mọc tròn thiên kỷ
Ta ngủ quên đời quên chính ta..!

Sương muộn - Nhược Thu

Sao bỗng dưng tôi thấy lạnh buồn 
Bây giờ tháng mấy chợt mưa tuôn ? 
Ơ hay Đà Lạt mưa tàn muộn 
Cho tóc người che kín giận hờn 

Tôi lên miền cao nguyên bơ vơ 
Vì em thôi đã hết mong chờ 
Em đi rét mướt nguyên thành phố 
Và để buồn lên vút dại khờ. 

Mai tôi về ai đưa tôi đây 
Sương khuya hờ hững buốt vai gầy 
Em pha sương muộn giăng đầu núi 
Hay tóc em cài sương trên tay? 

Đêm nay buồn đen như tương lai 
Nghìn sao khuya lạc cuối phương đoài. 
Đồi thông vi vút lời đưa tiễn 
Cho buổi tôi về ai thương ai ...

Không - Miên Du Đà Lạt

một mình 
ngồi giữa chốn KHÔNG 
nhìn quanh thấy Có 
cho lòng sân si 

một mình 
đứng giữa Ba Vì 
trời cao đất rộng 
thấy chi hỡi người! 

thấy ta 
giữa cảnh phù du 
hai con mắt sáng 
nhưng mù tâm linh 

thấy người 
trong cảnh điêu linh 
vẫn còn sân hận 
không tình thương yêu 

ngửa mặt 
ta cười với trời 
cúi xuống với đất 
khóc người thế gian 

thấy ta 
giữa cảnh tiêu điều 
lấy KHÔNG làm Có 
liêu xiêu giữa dòng 

thấy người 
gánh nặng gánh KHÔNG 
còn đây gánh Có
sao không nặng lòng!? 

Chạy Trốn - Miên Du Đà Lạt

Ôi, cái lưới tình lồng lộng mênh mông
Con kiến chẳng tha, con muỗi cũng tròng
.....
Ta ôm tim đá, gan bằng thép
chạy trốn tình yêu vốn chẳng mong.
.....
thôi hãy để tôi được một mình
Để tôi cười với ánh bình minh
Để hồn cô đọng khi chiều xuống
Để được làm thơ khóc chuyện tình

tôi trốn đời tôi, tôi trốn tôi
trốn dòng nước mắt vội vàng rơi
Trốn đời tình phụ trong oan trái
Chôn dấu tình tôi một góc trời

Thôi hãy đi đi, đừng hỏi tôi
Tim tôi đã đóng hết ngăn rồi
Tình yêu sợ lắm, tôi không dám
chỉ muốn lặng căm, sống hết đời

thôi hãy đi đi, hãy đi đi ...
Tình yêu thôi chớ nói năng chi
Tôi đem phong kín đời cô lẻ
Gói những giọt buồn, dấu biệt ly!

Vẫy tay - Hoàng Đức Tâm

a ha! ta hỏi đất trời
hỏi gan sông núi, hỏi lời tiên tri
hỏi loài sỏi đá vô tri
có tim để khóc ta đi không về
vẫy tay từ giã bến mê
ta đang tỉnh thức bên kia cuộc đời!-