Em gởi nắng mà sao lòng do dự
Để hạ buồn héo hắt bỗng tàn mau
Trời chưa thu sao vàng úa một màu
Cho phiến lá bên trời xơ xác rụng
Anh vẫn thấy dưới sân trường em đứng
Tay nâng niu màu hoa tuổi học trò
Bẻ từng cành nho nhỏ ép vào thơ
Lòng e ấp sợ hoa tàn ủ rủ…
Lời em ngọt ru anh vào mộng cũ..
Phượng vẫn hồng bên cửa lớp ngày xưa
Như môi em mọng thắm giữa trưa hè
Trong xa vắng anh vẫn hoài lưu luyến
Giờ còn lại vài trang lưu bút tím
Theo anh đi xa tận cuối phương trời
Xác phượng buồn khô héo rớt tả tơi
Ve đang khóc giữa khung trời viễn xứ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét