酬 張 少 府
晚 年 惟 好 靜
萬 事 不 關 心
自 顧 無 長 策
空 知 返 舊 林
松 風 吹 解 帶
山 月 照 彈 琴
君 問 窮 通 理
漁 歌 入 浦 深
王 維
THÙ TRƯƠNG THIẾU PHỦ
Vãn niên duy hiếu tranh
Vạn sự bất quan tâm
Tự cố vô trường sách
Không tri phản cựu lâm
Tùng phong xuy giải đái
Sơn nguyệt chiếu đàn cầm
Quân vấn cùng thông lý
Ngư ca nhập phổ thâm
Vương Duy
Chú thích :
Thiếu Phủ: huyện úy
Dịch nghĩa :
Hai câu "tùng phong ..., sơn nguyệt ..." nghe thanh thoát làm saọ Tôi nghĩ là chẳng đợi đến vãn niên, mới cảm thấy vậy, chỉ vì cuộc đời thi nhân là một chuỗi liên quán tùy hỷ, "rượu đến gốc cây thì nhắp, xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao ...", đến lúc cuộc đời đụng đến lúc này thì ngồi đàn trong gió tùng trăng núị Thi nhân cố tình đưa ra câu hỏi ở câu thứ bảy, để có dịp thổ lộ cái "tùy duyên" ấy, chính là tiếng ca vang vọng ngoài bãi, nghe thanh thản, đầy mùi đời mà cũng trong sáng như tiếng nước chảy, tiếng tùng reo không vướng bụi trần ... chỉ vì thi nhân cảm thấy như vậy ... Những câu đầu là nhưng câu thừa thãi mà chỉ tình cờ phải nằm đó để cho ta thưởng thức hai câu cuốị Bài thơ không có một điển tích, tôi cho rằng, đấy chính là vì tâm hồn thi nhân trong suốt, phẳng lặng, trực tiếp đón nhận cuộc đời ...
1. Những năm về già tính thích yên lặng
2. Mọi sự không còn quan tâm đến
3. Tự xét lại mình không thấy có gì hay hơn
4. Không còn trí (tranh đua) về ở lại trong rừng cũ
5. Gió rừng tùng thổi tung bay giải đái
6. Trăng miền núi chiếu trên cây đàn
7. Bạn hỏi đến lý cùng lẽ triệt
8. Ấy là tiếng ca của ngư phủ vang vọng trên bãi cát
Dịch thơ : Trần Trọng Kim
Về già hiếu tĩnh một lòng
Cuộc đời muôn việc bỏ không đoái hoài
Nhìn quanh chẳng thấy chước hay
Luống mong về nghỉ ở ngay rừng nhà
Gió tùng đai cổi phất phơ
Tiếng cầm dưới nguyệt mập mờ non cao
Lý cùng thông hỏi chi đâu
Giọng ca ngư phủ lọt vào bến xa
Dịch thơ : Giản Chi
Tuổi già chỉ Tĩnh là vui
Dở hay muôn việc gác ngoài mái tai
Kinh luân tự xét vô tài
Thời thôi rừng cũ thôi thời về thôi
Nhịp đàn bên núi trăng soi
Thảnh thơi giải áo buông lơi gió tùng
Anh hỏi tôi lẽ cùng thông
Khúc ca ngư phủ vang cùng bến sâu
Witter Bynner :
As the years go by, give me but peace,
Freedom from ten thousand matters.
I ask myself and always answer:
What can be better than coming homẻ
A wind from the pine-trees blows my sash,
And my lute is bright with the mountain moon.
You ask me about good and evil fortunẻ....
Hark, on the lake therés a fisherman singing!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét