Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Tống hữu nhân - Lý Bạch

送 友 人 

青 山 橫 北 郭 
白 水 遶 東 城 
此 地 一 為 別 
孤 蓬 萬 里 征 
浮 雲 游 子 意 
落 日 故 人 情 
揮 手 自 茲 去 
蕭 蕭 班 馬 鳴

李 白

TỐNG HỮU NHÂN

Thanh sơn hoành bắc quách
Bạch thủy nhiễu đông thành
Thử địa nhất vi biệt
Cô bồng vạn lý chinh
Phù vân du tử ý
Lạc nhật cố nhân tình
Huy thủ tự tư khứ
Tiêu tiêu ban mã minh

Lý Bạch

Chú thích :

Bồng: cỏ bồng mọc ở bờ bể, mùa thu đứt rễ bay đi mất hút, nên thường được ví với người du khách 
Du tử: người đi chơi phiêu lãng. Hán cao Đế nói với người đồng hương: Kẻ du tử này nhớ quê hương 
Cố nhân: người quen thân xưa naỵ Thường dùng chỉ bạn cố tri, tri kỷ hay tình nhân

Dịch nghĩa : 

Hai câu đầu tả cảnh, ta có thể thấy dòng sông lượn lờ trắng xóa xa xa, bên kia dãy núi xanh trùng điệp; thật là hùng vĩ trữ tình, lại là một nơi chia taỵ Cảnh như vậy thật cân xứng với nỗi lòng của hai kẻ sắp ly biệt, nhất là sau đó lại nhắc đến cảnh hoàng hôn, vừa thương cho cánh cỏ bồng trên đường vạn lý, vừa tủi cho nổi sầu của kẻ ở lại; Hai câu cuối chấm dứt sự ly biệt bằng tiếng ngựa hý vang, thời nay là tiếng còi tàu, "thôi thế thì thôi là tất cả" (ở đâu ra đây ?), một tiếng vang định mệnh, hằn lên "bộ nhớ", thế là vĩnh viễn muôn đời "trong tôi".

Núi xanh chắn ngang thành bắc 
Nước sông trắng vây bọc thành đông 
Nơi này một lần chia tay 
Ngọn cỏ bồng một mình bay đi vạn lý 
Mây trôi là ý của kẻ du tử 
Trời lặn là tình của cố nhân 
Vẫy tay từ đây ly biệt 
Ngựa đốm hí vang rền rỉ

Dịch thơ : Trần Trọng Kim

Chắn ngang bắc quách non xanh
Dòng sông trắng xóa đông thành chảy quanh
Bùi ngùi chốn ấy đưa anh
Mái bồng muôn dặm lênh đênh bến bờ
Người đi theo áng mây xa
Băn khoăn tình bạn bóng tà khôn lưu
Vẫy tay từ đó xa nhau
Tiếng kêu ban mã rầu rầu bên ta

Dịch thơ : Chi Điền

Thành bắc băng ngang ngọn núi xanh
Hướng đông sông trắng chảy quanh thành
Đất này một chuyến chia tay bạn
Thân ấy bình bồng vạn lý chinh
Man mác mây trôi lòng lữ khách
Bồi hồi bóng ngã cố nhân tình
Ngập ngừng tay vẫy sầu ly biệt
Tiếng ngựa buồn vang mấy dặm xanh

Dịch thơ : Tản Đà

Chạy dài cỏi bắc non xanh
Thành đông nước chảy quanh thành trắng phau
Nước non này chỗ đưa nhau
Một xa muôn dặm biết đâu cánh bồng
Chia phôi khác cả mối lòng
Người như mây nổi kẻ trông bóng tà
Vẫy tay thôi đã lìa xa
Nhớ nhau tiếng ngựa nghe mà buồn teo

Dịch thơ : Đỗ Bằng Đoàn & Bùi Khánh Đán

Núi ngang lũy bắc xanh xanh
Một dòng sông trắng quanh thành bên đông
Nơi đây lòng tạm biệt lòng
Muôn trùng bay cánh cỏ bồng chơi vơi
Tình du tử tựa mây trôi
Bóng chiều như giục lòng ai thêm sầu
Vẫy tay từ biệt cùng nhau
Xa đàn ngựa hí càng đau lòng mình

Dịch thơ : K.H.D.

Cửa bắc non ngăn lại
Thành đông nước uốn theo
Một kìa non nước ấy
Muôn dặm cánh bồng veo
Du tử: lòng mây nổi
Cố nhân: tình bóng chiều
Vẫy tay từ đây biệt
Tiếng ngựa não nùng reo

Dịch thơ : Trần Trọng San

Núi ngang ải Bắc xanh xanh
Dòng sông trăng trắng lượn quanh Đông thành
Nơi đây ly biệt viễn hành
Cỏ bồng muôn dặm một mình xa xôi
Ý du tử đám mây trôi
Tình cố nhân ánh nắng chiều vấn vương
Vẫy tay từ đấy lên đường
Lìa đàn ngựa hý đau buồn lòng ai

Witter Bynner :

With a blue line of mountains north of the wall, 
And east of the city a white curve of water, 
Here you must leave me and drift away 
Like a loosened water-plant hundreds of miles.... 
I shall think of you in a floating cloud; 
So in the sunset think of mẹ 
...We wave our hands to say good-bye, 
And my horse is neighing again and again. 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét