À Ơi !
Buồn chi lắm rứa Huế tôi ơi
Kín mít mây đen kéo một trời
Ngọn cỏ dầm dề mơ nắng đổ
Cành hoa ướt át ngán mưa rơi
Nhà hàng khách vắng im lìm tiếng
Quán xá người thưa lặng lẽ lời
Lũ lượt theo nhau rời bỏ xứ
Câu hò ở lại vẳng không ngơi
Nguyên Thoại
À ơi !
Lắm cảnh thăng trầm hởi Huế ơi
Dời sao vật đổi bởi do trời
Hoàng thành cổ kính triều xưa đổ
Đại nội hoang tàn chúa cũ rơi
Mái đẩy câu hò ngưng bặt tiếng
Nam ai điệu hát vụt im lời
Bồi hồi cố quận lòng se lạnh
Nhớ ngoại thân già chẳng nghỉ ngơi
Thứ Lang
TÌNH HUẾ
Mưa dầu nắng lửa Huế thương ơi
Tiếng vọng ngàn Thu nặng một trời
Xế bóng Tràng Tiền con nước đổ
Ðò xa Bến Ngự lệ sầu rơi
Ai gieo nhã nhạc lênh đênh tiếng
Héo hắt tim đau tỏ vạn lời
Nhắn khách muôn phương trôi biệt xứ
Tình non nước Huế chẳng hề ngơi
Vũ Kim Thanh
HUẾ MỘNG
Gởi Huế ngàn thương Huế yêu ơi
Hãy hát mừng Xuân mộng ngất trời
Thấp thoáng ngai rồng xuôi Bến Ngự
Mơ màng áo lụa đỡ Trăng rơi
Tràng Tiền - Thập Lục say hồn nhạc
Bạch Mã - Giai nhân nhập phách lời
Sóng mắt dòng Giang chiều Vọng Cảnh
Hương trà Cổ Độ gió chưa ngơi
Kim Giang
À ơi !
Thương về xứ Huế giọng à ơi
Nặng trĩu sầu lan một góc trời
Đại nội điêu tàn trơ nắng chiếu
Tràng tiền lạnh lẽo lịm sương rơi
Cung đình nhã nhạc im lìm tiếng
Bến ngự nam ai vắng bặt lời
Mãi nhớ điệu hò dù viễn xứ
Mong tìm trở lại chút yên ngơi
Bach Van
Ngùi trông
Răng mà não ruột rứa người ơi
Nỗi nhớ ai đem thả giữa trời
Lác đác ven sông cành liễu rũ
Lơ thơ cuối bến cánh hồng rơi
Trông về lối cũ tình khô tiếng
Ngó lại đường xưa nghĩa cạn lời
Ngoảnh mặt làm chi thêm bối rối
Năm canh sáu khắc phút nào ngơi
Nguyên Thoại
0 nhận xét:
Đăng nhận xét