Hiển thị các bài đăng có nhãn Đường thi Xướng họa. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đường thi Xướng họa. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 8 tháng 4, 2015

Lẻ Bóng

Lẻ Bóng

Lã chã bên thềm những giọt mưa 
Buồn rơi gõ nhịp mấy cho vừa 
Người đi bỏ lại con đường cũ 
Kẻ ở tìm về quán nước xưa 
Ghế đá nằm đây sao thiếu vắng 
Đèn khuya đứng đó bỗng dư thừa 
Riêng mình lủi thủi trong đêm tối 
Biết có ai mà để hỏi thưa 

Nguyên Thoại

Thân họa : Lẻ bóng 

PHÁCH LẠC CUNG SẦU 

Phách lạc đàn gieo thánh thót mưa 
Tình xa ngàn dặm nói sao vừa 
Thuyền ôm luyến nhớ con sông cũ 
Quấn quyện trùng dương mái tóc xưa 
Xứ lạ hồn hoang Thơ trống vắng 
Phồn hoa chát đắng chất dư thừa 
Xuân phong tuyết lạnh buông mờ tối 
Gối chiếc bao giờ ngấn lệ thưa 

Vũ kim Thanh

Trưng Nữ Vương

Trưng Nữ Vương

Trong dòng thế sử giữa trời xanh
Vọng tiếng oai linh chốn đất lành
Phái nữ giơ cao cùng khởi nghĩa
Toàn dân đứng dậy quyết giao tranh
Phương Nam sóng cả lòng cương quyết
Cõi Bắc dòng vơi chí tập tành 
Có thế mới hay nòi giống Việt
Muôn đời sống mãi tuyết hương dành

Nguyễn Gia Linh

CHÍ HÙNG ANH BẤT TỬ

Mãi mãi lưu truyền bút tích xanh
Tiền nhân bảo vệ nước an lành
Giống dòng nước Việt luôn nung chí
Chống đuổi quân thù dẹp chiến tranh
Gương sáng ngời hùng anh bất tử
Qua bao triều đại đánh tan tành
Mộng xăm lăng chẳng còn manh giáp 
Hậu thế đừng quên hãy giữ dành

Minh Hồ
11.03.2011

Gương Trưng Nữ Vương

Công đức hai Bà tựa biển xanh
Nghìn năm vang vọng tiếng thơm lành
Thù nhà nợ nước,tung cờ tiến
Hận giặc thương làng,chiến địa tranh
Giữ nước muôn người chung góp đóng
Buôn dân một lũ xé cho tành
Noi gương con cháu lo gìn giữ
Nhục kẻ vô tâm thấy lợi dành

Hữu Hạnh

Tưởng niệm Hai Bà Trưng

Liệt nữ anh hùng mái tóc xanh
Phất cờ khởi nghĩa giữ yên lành
Thù nhà xót dạ nguyền xua trả
Nợ nước đau lòng hận lấn tranh
Người thắng xưng vương, vương kiệt xuất
Giặc thua vỡ mộng, mộng tan tành
Ba thu chiến tích theo giòng Hát
Thất thế gieo thân mãi vẹn dành

Mỹ Linh
12/03/2011

Niệm tưởng Trưng Nữ Vương

Muôn đời sông Hát mãi trong xanh
Sử sách ghi bao chuyện dữ lành
Nợ nước vươn cao cờ khởi nghĩa
Thù nhà tuốt mạnh kiếm giao tranh
Nhân hòa gương sáng nên trau chuốt
Bạo lực khuyên răn chớ tập tành
Thoát cảnh gông cùm dân tự chủ
Tri ân niệm tưởng trí tâm dành

Lam Vân

Tưởng niệm Hai Bà Trưng

Gương sáng Hai bà rạng sử xanh
Dựng cờ khởi nghĩa lưu danh lành
Thù nhà nợ nước thề rửa hận
Khôi phục non sông quyết đấu tranh
Dân chúng bùng bừng cùng nhập cuộc
Quân thù khiếp sợ bể tan tành
Yên bình độc lập dù gang tấc
Khí phách anh hùng mãi tạc dành.

Sao Hôm

Tưởng niệm Hai Bà Trưng 

Rừng kia ngọn trúc hễ còn xanh
Sử tích Mê Linh mãi trọn lành
Giữ nước Quần Hồng xung phá trận
Co giò Hán Tướng lấn nhau tranh
Quân Nam đức trọng hay hòa hiếu
Giặc Bắc lòng tham cứ tập tành
Nhắn nhủ đôi dòng cùng Chệt Đỏ
Gương xưa Tô Định vẫn luôn dành

Chu Hà

Lão Xích Lô

Lão Xích Lô
 
Sáng sớm ra đi tối trở về 
Ngày qua tháng lại một thân lê 
Bao lần rượu rót không người cạnh 
Mấy bận cơm đơm chẳng kẻ kề 
Rách rưới kêu hoài lời thảm thiết 
Toe tua gọi mãi giọng lê thê 
Còng lưng đạp riết trong sầu tủi 
Chẳng hiểu do đâu bị dính nghề

Nguyên Thoại

Lão xích lô

Bình minh đạp riết tới chiều về 
Gối mỏi chân chùn bước kéo lê 
Đói chẳng no lòng ma kế cận 
Đau không đủ thuốc quỉ gần kề 
Đời nghèo phải chịu lìa xa xứ 
Cảnh khổ nên đành cách biệt thê 
Xế cũ hư hoài thêm ế khách 
Nhưng đâu nỡ bỏ bởi yêu nghề

Thứ Lang 

Lão xích lô

Rạng sáng bôn ba tối mịt về 
Thân gầy kiệt xác bước chân lê 
Bữa cơm mắm cái không người ghé 
Giấc ngủ chăn manh chẳng bóng kề 
Phận bạc nào tròn câu phụ tử 
Duyên bèo há vẹn chữ phu thê 
Trời ơi ước gặp nàng tiên nữ 
Đũa phép huơ lên đổi hẳn nghề

Thuyền Quyên

Đổi nghề. 

Lăn lộn nắng mưa tối mới về 
Bơ phờ mệt mỏi muốn bò lê 
Không cha không mẹ không ai ngó 
Vắng vợ vắng con vắng bạn kề 
Số khổ nên đành lìa bỏ xứ 
Tình nghèo buộc phải cách xa thê 
Nghe đâu luật lệ rồi mai sẽ 
Nhắc nhở xích lô bắt đổi nghề. 

-bachvan-

Lão xích lô

Ra đi mấy bận chẳng mong về 
Xóm vắng nhà hoang một bóng lê 
Chẳng kẻ thì thào cho mắt chạm 
Không người tíu tít để môi kề 
Đời nghèo mải miết buồn chi lạ 
Phận khổ dông dài chán rứa thê 
Biết có ai vào thay chút hỉ 
Xin nhường cả xế lẫn tay nghề 

Nguyên Thoại

Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015

Tình Xuân

Tình Xuân
Xuân nầy anh viết cạn dòng thơ
Gửi én bay sang tuyết phủ mờ
Trao chút ân tình mang nỗi nhớ
Tỏ bao tâm sự đến người mơ
Nắng về mong được ngày sum hợp
Gió cuốn hoài trông phút đợi chờ
Rung cảm trong lòng dăm điệu cũ
Mình ơi ! Thương nữa chớ làm ngơ...

Đoạn Trường

Hoàng hôn

Chiều nay tựa bóng nhớ duyên thơ
Lá rụng bay rơi sương xoá mờ
Bến vắng nao lòng trong mộng ước
Bờ thương náo nức giữa niềm mơ
Hoàng hôn lối cũ đâu người đợi
Nắng tắt đường xưa ai muốn chờ
Mây tím giăng giăng xa tít tắp
Bâng khuâng kỷ niệm hồn ngơ ngơ

Thanh Thanh Khiết
Mộng lòng

Nhận khúc ân tình đượm ý thơ
Xua tan giá lạnh phố sương mờ
Ngày ôm biển hẹn càng thương nhớ
Tối dệt tim vàng mãi ước mơ
Với mảnh tơ hồng ai kết nối
Cùng khung kiệu đỏ mắt trông chờ
Người đem nắng ấm đời cô quạnh
Hạnh phúc trao lòng cứ ngẩn ngơ

Vancali

XUÂN SANG 

Một mảnh tình con một nỗi thơ
Xanh xao kỷ niệm mãi chưa mờ
Tìm quên lối cũ quên cầu mộng
Lại nhớ đường xưa nhớ bến mơ
Tết đến mong sao xui xẻo tận
Xuân sang ước được phước an chờ
Vườn thơ xứơng hoạ cùng bè bạn
Nắng trái mưa chiều khỏi ngác ngơ

Liên Hương

Ngu ngơ…?

Tay chân ngứa ngái cũng làm thơ
Cái bịnh kinh niên dẩu mắt mờ
Từ sáng đông phong mây trắng chở
đến khuya thu dạ nguyệt tròn mơ
Ủ tình hạ thắm ve sầu mớ
Hôn gió xuân nồng cánh cúc chờ
Rồi lại bốn mùa qua trí nhớ
Tuổi già ai biết có ngu ngơ?

Diem mi

NGƯỜI ĐI

Đi đâu vàng vội hỡi nàng thơ
Chớ để người dưng mắt dõi mờ
Nhìn nhạn nhạn bay vương lắm khổ
Trông tin tin biệt xoá bao mơ
Xuân về nhớ cội lòng than thở
Tết đến xa em dạ ngóng chờ
Mong gặp dấu yêu trao trả nợ
Nợ tình nợ nghĩa nợ làm ngơ

Thành Huy

Ước Nguyện

Vắng lặng đêm thanh có tiếng thơ
Đâu đây vọng đến tự xa mờ
Lời như gửi gắm niềm tâm sự
Ý tỏ phơi bày một giấc mơ
Ước nguyện ông Tơ dùm dạ thấu
Cầu xin bà Nguyệt hiểu lòng chờ
Nơ hồng buộc chặt tình đôi lưá
Hậu tạ ơn dầy hưá chẳng ngơ

Sương Anh

Xuân Chờ

Ai đem Xuân mộng ép vào thơ
Thổn thức tràn mi mắt lệ mờ
Ánh nguyệt khát khao nào phải mộng
Cung đàn mê đắm chẳng là mơ
Bao giờ tương ngộ say niềm nhớ
Ngày ấy đoàn viên thoả nỗi chờ
Cánh én mãi vui dù đến muộn
Tình xuân tha thiết làm sao ngơ..!

C Pham

XUÂN HẸN

Mùa xuân nao nức gợi vần thơ
Giọt ngọc long lanh đọng lá mờ
liễu rủ cành mềm nghiêng dáng đợi
Đào bung nụ thắm hé hồn mơ
Canh Dần tiễn biệt ta hò hẹn
Tân Mão cung nghinh bạn dõi chờ
Chúc một năm vui tràn hạnh phúc
Tình thân mãi đượm ...nhớ đừng ngơ

Liên Hương

Nếu Vắng Xuân 

Nếu vắng Xuân rồi bỏ lại thơ
Nhân gian đổ lệ khóe mi mờ
Trào lên cung nhạc đau vần nhớ
Chạm đến cô phòng sầu phím mơ
Câu đối trở thành không kẻ đọc
Lời ru quên lãng chẳng ai chờ
Mùa hoa sẽ chết khi còn nắng
Hụt hẫng trong lòng sao dám ngơ

Đoạn Trường

Kiếp tha hương

Xuân về lữ khách dậy hồn thơ
Chịu kiếp tha hương chốn mịt mờ
Sống ở quê người...ôi núi thẳm
Trông về quê mẹ...cả trời mơ
Ngày nao khóm trúc đàn em đợi
Dạo ấy vườn cau bóng mẹ chờ
Tết đến hương đèn sao lạnh lẽo
Cung đàn lỗi nhịp khóc tình ngơ

Vancali 

Vườn Xưa

Vườn Xưa

Vườn xưa cỏ ngập lối điêu tàn 
Ghé đến nghe tình chợt vỡ tan 
Lạnh lẽo vừng trăng tuôn sóng nước 
Hoang vu ánh nguyệt phủ non ngàn 
Hương soan thoảng nhẹ sầu se rối 
Khói thuốc bay vòng nhớ quyện đan 
Từ độ xa người đời héo hắt 
Lòng anh rạn nứt vết thương nàng 

Mộc Lan 

Cỏ úa 

Vơi đi giọt nắng trả chiều tàn 
Cạn hết tình đầy giấc mộng tan 
Chẳng có làn mây mà vượt núi 
Không còn ngọn gió để băng ngàn 
Cô đơn mấy giọt cà phê ứa 
Một bóng đôi vòng khói thuốc đan 
Lối cũ người vui quên ghé lại 
Sầu thương cỏ úa nhớ chân nàng 

Ngự Hà 

GHÉP LẠI TÌNH XƯA 

Trăng về cảnh cũ khóc hoang tàn 
Ghép lại tình xưa dẫu nát tan 
Tóc Liễu lung linh soi bóng nước 
Lòng sông nguyện ước quyện mây ngàn 
Nương tay gỡ nhẹ sầu tơ rối 
Sóng mắt giao hoà khối mộng đan 
Má ấp môi kề đêm tuyệt diệu 
Miên man vũ điệu trái tim nàng 

Vũ Kim Thanh

Yêu Là Khổ

Yêu Là Khổ

Quen nhau lận đận chẳng hề vui 
Thăm viết dòng thơ gởi đến người 
Lỡ mối ái ân tâm bối rối 
Ngâm câu tri bỉ dạ bồi hồi 
Bao thu lá rụng vàng nguồn cội 
Một thuở tình tan thương bóng tôi 
Yêu ngỡ trăng sao soi khắp lối 
Ai hay hố thẳm chứa đau đời. 

Thanh Huy 

Than 

Cũng muốn thử yêu biết khổ vui 
Số đen tôi chẳng được như người 
Bà mai coi tuớng tìm đường… thối 
Mối lái nhìn dung kiếm cớ…hồi 
Lần lượt bạn bè theo bến mới 
Cô đơn còn lại chỉ mình tôi 
Thu qua mấy bận rồi thu tới 
Chẳng lẽ không ai rước cả đời? 

C Pham 

TÌNH THƠ 

Bạn bè xúm xít sẽ nhiều vui 
Buồn bã nhìn quanh thấy thiếu người 
Đối họa sao đành lơ cắt thối 
Nghĩa ân sao nỡ bỏ chia hồi 
Thôi vào chung sức cùng Đường hội 
Cứ đến xẻ tình với bọn tôi 
Đợi kẻ mua thơ bằng bạc khối 
Mình chia nhau sống sướng trong đời 

Thanh Huy 

NGỘ 

Lời yêu cũng trải mấy buồn vui 
Cõi tạm mang thân đoạ kiếp người 
nênh nổi nào hay đường tiến thoái 
Vần xoay đố biết cảnh luân hồi 
Nhân lành gửi gắm cùng bè bạn 
Phước hạnh vun bồi một cõi tôi 
Ái ố tham sân mong bỏ hết 
Ung dung nhẹ bước giữa dòng đời 

Liên Hương 

Chia sẽ 

Thơ đường xướng họa khối niềm vui 
Chia sẽ tình thân với mọi người 
Cuộc sống bôn ba sầu lắm lúc 
Căn duyên cách trở khổ muôn hồi 
Mời huynh nhả hứng ca vài bản 
Nếu bạn than buồn tám với tôi 
Mệt mõi tan vào trong quá khứ 
Ngày mai thức dậy sớm yêu đời 

Vancali

CHÁN ĐỜI 

Thất nghiệp lên đàn kiếm chút vui 
Tuy đông vẫn thấy giống không người 
Lòng buồn bạn gọi đành quay gót 
Dạ não người kêu cũng khứ hồi 
Trí nhũn in chừng vàng mới luyện 
Thân mềm giống hệt sắt vừa tôi 
Hoạ thơ ý chạy đi đâu mất 
Nửa chữ không ra thiệt chán đời 

Tú lòng...thòng 

AI LÀ TRI KỶ? 

Trăm năm biết được mấy lần vui? 
Mỗi lúc tìm quên lại nhớ người 
Nghĩa cũ tràn trề chưa đáp trả 
Tình xưa vội vã đã thu hồi 
Cơn mưa hạ đến tê lòng bạn 
Ngọn gió đông về buốt dạ tôi 
Giữa cõi dương trần đầy bão táp 
Ai là tri kỷ ở trên đời? 

Thi Nang 

ĐA TẠ 

Lâu ngày thi hữu họp chung vui 
Sân chật nhà đông rộn tiếng người 
Đon đả rượu bia mời lắm lúc 
Hân hoan bánh thịt đãi liên hồi 
Ghé thăm chào hỏi vui lòng bạn 
Đến dự chúc mừng đẹp mặt tôi 
Tình nghĩa đắp xây cao tựa núi 
Đây xin đa tạ khắc ghi đời 

Thanh Huy

Thủy Chung

Thủy Chung

Hai phương ngóng đợi một ngày về 
Sánh bước cùng nhau vạn nẻo quê 
Chốn ấy người đi tròn chữ hẹn 
Nơi này kẻ ở vẹn câu thề 
Dầu mưa dẫu nắng không bê trễ 
Mặc phú hay bần chẳng mải mê 
Gắn bó ân tình chung nguyện ước 
Hai phương ngóng đợi một ngày về 

Nguyên Thoại 

Khao khát 

Người xa đất nước sẽ tìm về 
Trái ngọt vườn xưa ánh lửa quê 
Tiếng hát ân tình Trăng hứa hẹn 
Cùng nhau trọn vẹn những lời thề 
Ðời dài mộng thắm lo chi trễ 
Cánh ngắn bay xa sợ lú mê 
Bến nhớ quê hương khao khát ước 
Người xa đất nước sẽ tìm về 

Vũ KimThanh 

Chung thủy 

Ta đi nhặt nắng đón người về 
Gom hết mây trời góc gió quê 
Nắng ấm môi hồng chờ tình tự 
Dù mưa tím nhớ thủy chung thề 
Tình em ghép mãi vần thơ nắng 
Anh nhé thương hoài dấu đam mê 
Nhớ mãi góc đời anh đưa đón 
Nghìn năm còn đó nắm tay về 

Hoài Thuong 

Chờ nhau 

Góc biển chân mây gắng đợi về 
Cùng nhau bước tiếp quảng đường quê 
Thềm lan nhớ lúc nhìn sao hẹn 
Ngõ trúc thương khi chỉ nguyệt thề 
Khúc khích em cười trong cõi mộng 
Thì thầm anh hát giữa cơn mê 
Tình trần dẫu biết nhiều gian khổ 
Góc biển chân mây gắng đợi về. 

Sao Khuê 

Mong tin 

Người đi đã hẹn sẽ quay về 
Cách trở trăm lần vẫn nhớ quê 
Mấy tháng vang hoài đôi tiếng hứa 
Vài năm vọng mãi một lời thề 
Phương xa em có quên làng cũ 
Chốn ấy ai còn giữ bến mê 
Lẳng lặng chờ mong tin cánh nhạn 
Người đi đã hẹn sẽ quay về 

Bach Van 

Hoài mong 

Dẫu có đi xa cũng trở về 
Làm sao cách mãi nẻo đường quê 
Thương ơi tiếng mẹ hôm đưa tiễn 
Nhớ quá lời em buổi hẹn thề 
Sự nghiệp mơ tròn bao mông ước 
Công danh đợi đạt những đam mê 
Yêu thương gói trọn tình non nước 
Dẫu có đi xa cũng trở về 

Nguyên Thoại

Tình Sầu

Tình Sầu

Gởi hết cho tôi trọn chén sầu 
Người đem thương nhớ thả nơi đâu 
Bao giờ gặp lại bờ môi cũ 
Mấy thuở tìm ra ánh mắt đầu 
Cách biệt trăm đường buồn phận lệ 
Chia ly vạn nẻo tủi duyên châu 
Tình rời một sớm rồi xa mãi 
Nắng khuất phương nao cỏ úa mầu 

Nguyên Thoại

Ngắm trăng

Nguyệt rớt thang mây nguyệt đợm sầu
Gian trần bách chiết dạt về đâu
Trăm bề ánh bạc ôm hàn khí
Một dải đêm đen lấp đỉnh đầu
Hồn náu bào phòng hồn hoá máu
Rượu vô đáy dạ rượu ra châu
Bất tường bạch đạo vân du mãi
Đáp cõi âm nhai ắt nhiệm mầu

Cu Rảnh

ĐÀN TÔI 

Ðàn tôi réo rắt vạn thương sầu 
Dạ khúc bay hoài mãi tận đâu 
Dĩ vãng nồng nàn bờ bến cũ 
Môi tươi ấp ủ nụ hôn đầu 
Hoa xinh chớ héo khơi nguồn lệ 
Trái đắng rèn mình hoá ngọc châu 
Sát cánh bên nhau bền vững mãi 
Cung thương phím nhớ tải muôn mầu 

Vũ Kim Thanh

Sầu tình 

Người đi để lại một cung sầu 
Hỡi ánh trăng thề lạc lối đâu? 
Góp lại niềm thương lần gặp cuối 
Khơi thêm nỗi nhớ lúc quen đầu 
Bơ vơ đối bóng sa dòng lệ 
Lạc lõng soi mình nhỏ giọt châu 
Mắt biếc, môi hồng phai sắc thắm 
Tình ơi xin hãy sớm tươi màu 

Mộc Lan 

Vị sầu 

Một sớm tình đi nếm vị sầu 
Mà nào có biết bởi vì đâu 
Thiên An gởi mắt chiều Thu cuối 
Bạch Mã chia tay tháng Hạ đầu 
Chẳng vẹn duyên thề rưng rức lệ 
Không tròn mộng ước chực chờ châu 
Bâng khuâng giở lại trang lưu bút 
Cánh phượng ngày xưa bỗng nhạt màu 

Nguyên Thoại

Những Nét Thơ Hay

Những Nét Thơ Hay

Có những lời thơ gửi đến ai 
Mơ hồ như tiếng sáo Thiên Thai 
Khi lên đôi mảnh hồn xao xuyến 
Lúc xuống trăm câu nhớ ngậm ngùi 
Tha thiết tứ hay dường gói kín 
Mơ màng ý đẹp* thoảng bên ngoài 
Muôn dòng rung cảm tràn non nước 
Đậm nét son vàng mộng liễu trai.

Lá chờ rơi 

QUÝ BIẾT NHƯỜNG NAO

Quý biết nhường nao Ý Tứ ai
Thơ ngời...Đỗ Phủ sớm đầu thai
Trời mơ cánh Bướm Xuân chao nắng
Suối cảm làn Sương Muối ngậm ngùi
Xót mảnh Trăng Kiều trong sóng nước
Thương Vầng Dương lạnh tuyết pha ngoài
Chờ Rơi chiếc Lá dồn xanh thắm
Sống đẹp tâm tình gửi gái trai

Kim Giang 

RU HỒN VỮNG BƯỚC 

Ngang trời lảnh lót tiếng ru ai 
Diễm mộng hòa thơ kết nghén thai 
Qúi báu trong xanh hơn ngọc xuyến 
Nhân gian quyến luyến đẫm bùi ngùi 
Tình nồng khắc dạ duyên phong kín 
Nghĩa trượng ngân vang khắp xứ ngoài 
Nếp sống văn hoa từ đất nước 
Ru hồn vững bước đẹp đời trai 

Vũ Kim Thanh 

NHỮNG NÉT THƠ HAY 

Những nét thơ hay là của ai ? 
Phải chăng non nước đã đầu thai 
Mây vần long hội trong thành nội 
Sóng dập cù lao chốn cõi ngoài 
Ải bắc sông sâu lòng bối rối 
Biển đông bãi hẹp dạ bùi ngùi 
Nam Sa ai định tô màu máu 
Rửa hận ngàn năm bận chí trai 

Hồ Văn Thiện 

GIỮ ĐẸP CHO ĐỜI 

Giữ đẹp cho đời nhắn nhủ ai 
Cho dù ý tưởng mới phôi thai 
Như Xuân tấu nhạc lòng phơi phới 
Tựa sóng xua tan nỗi ngậm ngùi 
Bốn biển văn chương gần xích lại 
Thù riêng vụn vặt để ra ngoài 
Tâm trong sáng mãi hơn ngà ngọc 
Sống sánh Thiên Đường mộng Liễu Trai 

Kim Giang

Nhớ Cố Hương

Nhớ Cố Hương

Lâu chẳng về thăm lại cố hương
Thương yêu kỷ niệm đến vô thường
Chim kêu còi hụ vang rền xóm
Kẻ gánh người bưng rộn rã đường
Lúa trĩu vàng thơm bên phố thị
Cỏ nằm xanh ngát dọc bờ mương
À ơ tiếng vọng ru con ngủ
Nhớ mẹ cha ghê, dạ tím buồn

Thanh Huy 


MƯỜI NĂM THƯƠNG NHỚ

Mười năm có lẻ sống tha hương
Tấc dạ bâng khuâng nhớ vẫn thường
Nước mắt ngày nào người ở lại
Hành trang buổi nọ kẻ lên đường
Vườn yêu chắc đã rêu tràn lối
Góc hẹn như chừng cỏ kín mương
Ngắm khoảng trời xanh mây xuống thấp
Ngỡ như chốn ấy mắt em buồn

Hàn Phong

Thăm Quê Hương

Có lần về lại thăm quê hương
Mấy chục năm thành phố khác thường
Người tấp nập lề không lối bước
Xe chen nhau kẹt các con đường
Nắng gay gắt bụi che khe mắt
Mưa nặng nề tuôn nước ngập mương
Nay trở lại còn đâu cảnh cũ
Bước quay đi ngó lại thêm buồn

LưuLuyen

Mộng đoàn viên

Khung trời kỷ niệm mộng hồi hương
Nhớ lũy tre xanh nhớ lạ thường
Khóm trúc đèn mờ trong mái lá
Hàng cao bóng mát dọc bên đường
Mẹ gì mắt kém trông chừng trẻ
Cha yếu lưng khòm cố vét mương
Viễn xứ hằng đêm cầu phép lạ
Anh em đoàn tụ hết u buồn

Vancali

THƯƠNG VỀ ĐẤT MẸ

Đất Mẹ ấm nồng thắm sắc hương
Cách xa bao cũng giữ bên thường
Nhớ thời ly loạn người đi ngã
Xót cảnh lầm than kẻ ngủ đường
Thương cánh chim vùi trong bão tố
Vui loài hoa nở giữa khe mương
Vẫy tay mỗi lúc lòng ray rức
Quê thiếu đời ai chẳng tủi buồn!

Thanh Huy

Mòn Mỏi

Mòn Mỏi
Qua qua, quạ giục cảnh tương sầu 
Bến vắng, đò chiều, viễn khách đâu ? 
Lá đổ lá vương vàng góc núi 
Khói che sương khói bạc giang đầu 
Mỗi lần thu đến đong thương nhớ 
Mấy độ đông về đếm giọt châu 
Chinh phụ neo thuyền mong vó ngựa 
Xuân tàn, xuân lại lướt qua mau ... 

Chu Hà 

ĐỢI CHỜ 

Đời không vui cảnh lại đeo sầu 
Ủ rủ nằm mình anh ở đâu? 
Hoa rụng não nề bên gối chiếc 
Tình rơi héo hắt giữa thu đầu 
Bao lần háo hức xây duyên kiếp 
Mấy lúc âm thầm nhỏ hạt châu 
Phơi phới xuân buồn, xuân cách trở 
Người yêu không đến, mộng tàn mau... 

Thanh Huy 

Trăng đơn 

Nửa mảnh trăng côi nửa mảnh sầu 
Khung trời tĩnh mịch khách về đâu 
Thuyền đi lướt sóng buồm căng gió 
Bến ở chờ ai tóc bạc đầu 
Nước nổi bèo trôi lòng khắc khoải 
Đêm buồn bạn nhớ lệ mờ châu 
Ngoài trời lá đổ sương hòa nhịp 
Bất lụn canh tàn trống điểm mau 

Vancali 

Đò Xưa 

Đò xưa đã chở ánh trăng sầu 
Cuối nẻo chân trời đổ bến đâu 
Khách đợi khách buồn con nước rộng 
Kẻ mong kẻ nhớ thời gian đầu 
Rêu phong mờ nhạt tình chia lối 
Các bụi giăng mù mí đọng châu 
Thu lạnh tàn đêm tìm bóng ngã 
Ai về ai ở chớm thương mau 

Đoạn Trường 

Nhớ Quê 

Quốc quốc chim kêu gợi cảnh sầu 
Nhà tan nước mất hỏi vì đâu? 
Ngóng trông cố quận mờ tầm mắt 
Thương nhớ quê xưa bạc mái đầu 
Mỗi bận giao mùa lòng nổi gió 
Bao lần chuyển tiết lệ rơi châu 
Chiều nương cánh nhạn về nơi ây 
Tưởng bóng mẹ già giục bước mau… 

Duyên Hồng

Hoa Sen

Hoa Sen

Vươn mình tươi thắm đóa hồng sen 
Dẫu chịu bùn tanh chẳng lụy hèn 
Sống cõi vàng thau đầy cặn bã 
Nhưng lòng trắng bạch khó nhơ đen 
Mang màu quyến rũ nơi đầm nước 
Giữ nét uy nghiêm dưới tháp đèn 
Nắng đội mưa dầm thân ngạo nghễ 
Hương lồng theo gió tiếng đời khen. 

Vancali 6.12.11 


HOA SEN 2 

Kính Phật xây đài trọn ý sen 
Bùn nhơ nước đục lánh tâm hèn 
Tơ hồng lúc chết còn vương ngó 
nhuỵ thắm sinh thời chẳng nhuốm đen 
Nắng gội lòng trong sâu tựa bể 
Mưa chan dạ thảo sáng hơn đèn 
Không màng sân hận dòng đen bạc 
Mãi ngát hương thầm nức tiếng khen 

Liên Hương 

HOA SEN 

Trong đầm gì đẹp đẻ bằng sen, 
Giữa chốn bùn nhơ chẳng phải hèn. 
Ngan ngát hương trời khoe aó thắm, 
Diụ dàng sắc nước vượt bùn đen. 
Nam mô biển lớn thuyền qua bến, 
Tịnh độ sông sâu rọi ánh đèn. 
Bát nhã đưa người rời bể khổ, 
Sen vàng rực rỡ Phật ngời khen. 

Tú lang thang

Ai Thấu Tình Ai

Ai Thấu Tình Ai

Chở nắng đi rong ở xóm đào
Vóc hồng nhấm nháp thú tiêu giao
Gió vờn mây đến triền non thẳm
Đá hóa thân về dốc mộng cao
Vệt khói lam chờ đong cát bụi
Nước hồ thu đợi múc trăng sao
Đời luân chuyển mãi theo quy luật
Ai thấu tình ai hoan lạc nào

Đoạn Trường

Ai Người Hiểu Thấu

Vườn xuân rộn rã những hoa đào
Hé nụ chờ ong đến tiếp giao
Mãi đợi hơi mòn trên nhánh lá
Hoài mong cánh rụng xuống tầng cao
Thôi thì thả mộng theo làn gió
Bởi chỉ là mơ với ánh sao
Một khối tình câm đành giấu giữ
Ai người hiểu thấu?...biết ai nào ?!

Sương Anh

NHỚ THUỞ NGÀY XƯA

Nhớ thuở ngày xưa tóc trái đào.
Anh em hai đứa nghéo tay giao.
Dù cho vật đổi, sao dời chuyển.
Vẫn giữ tâm thành,dạ vững cao.
Cũng tại đất bằng cơn nổi sóng.
Phải chăng giông bão lạc vì sao.
Anh em, hai đứa chia đôi hướng.
Mù mịt đông tây…chẳng lẽ nào.

Nguyễn Thị An Giang 

AI HIỂU THƯƠNG ĐÂY

Ai hiểu thương đây phận má đào
Khuê phòng trống chẳng bạn tâm giao
Ngày nhìn mưa đổ mờ hiên vắng
Đêm thả hồn bay lộng núi cao
Gọi mộng mộng tan vùi một kiếp
Tìm yêu yêu biệt vỡ ngàn sao
Xung quanh lạ thiếu người thân thích
Đời mãi cô đơn có lý nào

Thanh Huy

CHỐN ẢO - TÌNH THẬT

Vườn thơ nở rộ sắc anh đào
Hội ngộ kim bằng trọn kết giao
Dùng chữ thay lời tình thắm đượm
Gieo vần tỏ dạ nghĩa thanh cao
Một ngày không gặp nghe buồn thế
Mấy bữa chưa về thấy nhớ sao
Ai nói nơi này là cõi ảo
Chia tay vắng mặt ...thử coi nào !

Liên Hương

Đến Khi Nào?

Ai chôn nụ thắm huyệt sâu đào
Hồn mất từ khi tim trót giao…
Kỷ niệm giờ trôi theo gió cuốn
Thề xưa đã vỗ cánh bay cao
Vô duyên cam chịu thôi thì thế
Chẳng nợ phải đành chứ biết sao
Một kiếp phù du rồi cũng tận
Xoá mờ nhân ảnh… đến khi nào?

C Pham

Chẳng lo

Chiều nay mưa đổ ngập sông Đào
Ngăn cách đôi bờ đã kết giao
Bến dựng niềm tin qua sóng cả
Bờ xây nỗi nhớ vượt trời cao
Mây ôm bóng ngả chờ trăng lặn
Núi giữ hình nghiêng đợi sáng sao
Dâu bể cuộc đời nhiều trắc trở
Tình yêu đã có chẳng lo nào

Thanh Thanh Khiết

Sắc đào

Nắng dậy trời xuân rạng sắc đào
Khoe hình gợi dáng mộng tâm giao
Vườn hoa cánh bướm cơn mê ảo
Ghế đá đôi hình ước vọng cao
Lãng tử chùn chân lòng vạn mối
Thi đàn hạ bút ý ngàn sao
Trần gian huyễn hoặc màu non nước
Vũ khúc tình nhân đẹp lằm nào

Vancali

À Ơi ! -

À Ơi !

Buồn chi lắm rứa Huế tôi ơi 
Kín mít mây đen kéo một trời 
Ngọn cỏ dầm dề mơ nắng đổ 
Cành hoa ướt át ngán mưa rơi 
Nhà hàng khách vắng im lìm tiếng 
Quán xá người thưa lặng lẽ lời 
Lũ lượt theo nhau rời bỏ xứ 
Câu hò ở lại vẳng không ngơi 

Nguyên Thoại 

À ơi ! 

Lắm cảnh thăng trầm hởi Huế ơi 
Dời sao vật đổi bởi do trời 
Hoàng thành cổ kính triều xưa đổ 
Đại nội hoang tàn chúa cũ rơi 
Mái đẩy câu hò ngưng bặt tiếng 
Nam ai điệu hát vụt im lời 
Bồi hồi cố quận lòng se lạnh 
Nhớ ngoại thân già chẳng nghỉ ngơi 

Thứ Lang 

TÌNH HUẾ 

Mưa dầu nắng lửa Huế thương ơi 
Tiếng vọng ngàn Thu nặng một trời 
Xế bóng Tràng Tiền con nước đổ 
Ðò xa Bến Ngự lệ sầu rơi 
Ai gieo nhã nhạc lênh đênh tiếng 
Héo hắt tim đau tỏ vạn lời 
Nhắn khách muôn phương trôi biệt xứ 
Tình non nước Huế chẳng hề ngơi 

Vũ Kim Thanh

HUẾ MỘNG 

Gởi Huế ngàn thương Huế yêu ơi
Hãy hát mừng Xuân mộng ngất trời
Thấp thoáng ngai rồng xuôi Bến Ngự
Mơ màng áo lụa đỡ Trăng rơi
Tràng Tiền - Thập Lục say hồn nhạc
Bạch Mã - Giai nhân nhập phách lời
Sóng mắt dòng Giang chiều Vọng Cảnh
Hương trà Cổ Độ gió chưa ngơi

Kim Giang

À ơi ! 

Thương về xứ Huế giọng à ơi 
Nặng trĩu sầu lan một góc trời 
Đại nội điêu tàn trơ nắng chiếu 
Tràng tiền lạnh lẽo lịm sương rơi 
Cung đình nhã nhạc im lìm tiếng 
Bến ngự nam ai vắng bặt lời 
Mãi nhớ điệu hò dù viễn xứ 
Mong tìm trở lại chút yên ngơi 

Bach Van 

Ngùi trông 

Răng mà não ruột rứa người ơi 
Nỗi nhớ ai đem thả giữa trời 
Lác đác ven sông cành liễu rũ 
Lơ thơ cuối bến cánh hồng rơi 
Trông về lối cũ tình khô tiếng 
Ngó lại đường xưa nghĩa cạn lời 
Ngoảnh mặt làm chi thêm bối rối 
Năm canh sáu khắc phút nào ngơi 

Nguyên Thoại

Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015

Nhớ tình xưa - (Ngũ Độ Thanh)

NHỚ TÌNH XƯA
(Ngũ Độ Thanh)

Yêu nàng dạo ấy giữa mùa thi.
Thiếu nữ thời xuân tuổi dậy thì.
Bởi thế say nồng yêu lãng mạn.
Nên càng cháy bỏng gợi tình si.
Chiều nhau ảo mộng buông ngày tháng.
Níu giữ thần mê trải mọi kỳ.
Nghĩ lại tâm hồn vương cảnh nhớ.
Đêm nằm tưởng tượng khóc nhiều khi !

12.02.2015 Hồng Quân