Tình Xuân
Xuân nầy anh viết cạn dòng thơ
Gửi én bay sang tuyết phủ mờ
Trao chút ân tình mang nỗi nhớ
Tỏ bao tâm sự đến người mơ
Nắng về mong được ngày sum hợp
Gió cuốn hoài trông phút đợi chờ
Rung cảm trong lòng dăm điệu cũ
Mình ơi ! Thương nữa chớ làm ngơ...
Đoạn Trường
Hoàng hôn
Chiều nay tựa bóng nhớ duyên thơ
Lá rụng bay rơi sương xoá mờ
Bến vắng nao lòng trong mộng ước
Bờ thương náo nức giữa niềm mơ
Hoàng hôn lối cũ đâu người đợi
Nắng tắt đường xưa ai muốn chờ
Mây tím giăng giăng xa tít tắp
Bâng khuâng kỷ niệm hồn ngơ ngơ
Thanh Thanh Khiết
Mộng lòng
Nhận khúc ân tình đượm ý thơ
Xua tan giá lạnh phố sương mờ
Ngày ôm biển hẹn càng thương nhớ
Tối dệt tim vàng mãi ước mơ
Với mảnh tơ hồng ai kết nối
Cùng khung kiệu đỏ mắt trông chờ
Người đem nắng ấm đời cô quạnh
Hạnh phúc trao lòng cứ ngẩn ngơ
Vancali
XUÂN SANG
Một mảnh tình con một nỗi thơ
Xanh xao kỷ niệm mãi chưa mờ
Tìm quên lối cũ quên cầu mộng
Lại nhớ đường xưa nhớ bến mơ
Tết đến mong sao xui xẻo tận
Xuân sang ước được phước an chờ
Vườn thơ xứơng hoạ cùng bè bạn
Nắng trái mưa chiều khỏi ngác ngơ
Liên Hương
Ngu ngơ…?
Tay chân ngứa ngái cũng làm thơ
Cái bịnh kinh niên dẩu mắt mờ
Từ sáng đông phong mây trắng chở
đến khuya thu dạ nguyệt tròn mơ
Ủ tình hạ thắm ve sầu mớ
Hôn gió xuân nồng cánh cúc chờ
Rồi lại bốn mùa qua trí nhớ
Tuổi già ai biết có ngu ngơ?
Diem mi
NGƯỜI ĐI
Đi đâu vàng vội hỡi nàng thơ
Chớ để người dưng mắt dõi mờ
Nhìn nhạn nhạn bay vương lắm khổ
Trông tin tin biệt xoá bao mơ
Xuân về nhớ cội lòng than thở
Tết đến xa em dạ ngóng chờ
Mong gặp dấu yêu trao trả nợ
Nợ tình nợ nghĩa nợ làm ngơ
Thành Huy
Ước Nguyện
Vắng lặng đêm thanh có tiếng thơ
Đâu đây vọng đến tự xa mờ
Lời như gửi gắm niềm tâm sự
Ý tỏ phơi bày một giấc mơ
Ước nguyện ông Tơ dùm dạ thấu
Cầu xin bà Nguyệt hiểu lòng chờ
Nơ hồng buộc chặt tình đôi lưá
Hậu tạ ơn dầy hưá chẳng ngơ
Sương Anh
Xuân Chờ
Ai đem Xuân mộng ép vào thơ
Thổn thức tràn mi mắt lệ mờ
Ánh nguyệt khát khao nào phải mộng
Cung đàn mê đắm chẳng là mơ
Bao giờ tương ngộ say niềm nhớ
Ngày ấy đoàn viên thoả nỗi chờ
Cánh én mãi vui dù đến muộn
Tình xuân tha thiết làm sao ngơ..!
C Pham
XUÂN HẸN
Mùa xuân nao nức gợi vần thơ
Giọt ngọc long lanh đọng lá mờ
liễu rủ cành mềm nghiêng dáng đợi
Đào bung nụ thắm hé hồn mơ
Canh Dần tiễn biệt ta hò hẹn
Tân Mão cung nghinh bạn dõi chờ
Chúc một năm vui tràn hạnh phúc
Tình thân mãi đượm ...nhớ đừng ngơ
Liên Hương
Nếu Vắng Xuân
Nếu vắng Xuân rồi bỏ lại thơ
Nhân gian đổ lệ khóe mi mờ
Trào lên cung nhạc đau vần nhớ
Chạm đến cô phòng sầu phím mơ
Câu đối trở thành không kẻ đọc
Lời ru quên lãng chẳng ai chờ
Mùa hoa sẽ chết khi còn nắng
Hụt hẫng trong lòng sao dám ngơ
Đoạn Trường
Kiếp tha hương
Xuân về lữ khách dậy hồn thơ
Chịu kiếp tha hương chốn mịt mờ
Sống ở quê người...ôi núi thẳm
Trông về quê mẹ...cả trời mơ
Ngày nao khóm trúc đàn em đợi
Dạo ấy vườn cau bóng mẹ chờ
Tết đến hương đèn sao lạnh lẽo
Cung đàn lỗi nhịp khóc tình ngơ
Vancali