Vườn Xưa
Vườn xưa cỏ ngập lối điêu tàn
Ghé đến nghe tình chợt vỡ tan
Lạnh lẽo vừng trăng tuôn sóng nước
Hoang vu ánh nguyệt phủ non ngàn
Hương soan thoảng nhẹ sầu se rối
Khói thuốc bay vòng nhớ quyện đan
Từ độ xa người đời héo hắt
Lòng anh rạn nứt vết thương nàng
Mộc Lan
Cỏ úa
Vơi đi giọt nắng trả chiều tàn
Cạn hết tình đầy giấc mộng tan
Chẳng có làn mây mà vượt núi
Không còn ngọn gió để băng ngàn
Cô đơn mấy giọt cà phê ứa
Một bóng đôi vòng khói thuốc đan
Lối cũ người vui quên ghé lại
Sầu thương cỏ úa nhớ chân nàng
Ngự Hà
GHÉP LẠI TÌNH XƯA
Trăng về cảnh cũ khóc hoang tàn
Ghép lại tình xưa dẫu nát tan
Tóc Liễu lung linh soi bóng nước
Lòng sông nguyện ước quyện mây ngàn
Nương tay gỡ nhẹ sầu tơ rối
Sóng mắt giao hoà khối mộng đan
Má ấp môi kề đêm tuyệt diệu
Miên man vũ điệu trái tim nàng
Vũ Kim Thanh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét