Em chợt đến, nhẹ nhàng như cánh lá
Như sương rơi ấm lạnh vai gầy
Mắt em thăm thẳm trời thơ mộng
Để suốt đời ta là áng mây
Em chợt đến, hồn nhiên như cánh én
Nhả mùa xuân xuống vầng trán thơ ngây
Ta quên mất mùa vui đang thắp lửa
Cứ cầm hoài ảo vọng trên tay
Em chợt đến, dịu dàng như nắng sớm
Cho vườn hoang cây nẩy lá xanh đời
Ta mê mải hóa thành con bướm trắng
Cứ chập chờn đôi cánh giữa chiều rơi
Em chợt đến, phù du như bóng xế
Ta bàng hoàng thức giữa cơn mơ
Em có để chút gì trên dấu cỏ
Mà hương thơm bay suốt bốn mùa
Em chợt đi, vô tình như gió mỏng
Trái hồng nhan chín rụng đầu vườn
Ta làm tên giữ vườn mơ mộng
Nhặt suốt đời chẳng hết một mùi hương.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét