Hiển thị các bài đăng có nhãn Trịnh Bửu Hoài. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trịnh Bửu Hoài. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 19 tháng 3, 2015

Mùa hoa vàng - Trịnh Bửu Hoài

Mỗi một mùa hoa mỗi một màu hoa
Cuốn hồn ta vào từng trang kí ức
Một sớm mai bỗng vàng sân hoa cúc
Tưởng áo người vừa thả nắng bay qua

Em và mùa xuân - Trịnh Bửu Hoài

Em chợt đến, nhẹ nhàng như cánh lá
Như sương rơi ấm lạnh vai gầy
Mắt em thăm thẳm trời thơ mộng
Để suốt đời ta là áng mây

Chiều cuối thu trên ngã ba sông - Trịnh Bửu Hoài

Chiều cuối thu trên ngã ba sông
Nước một dòng trôi nước một dòng
Bến xưa đò lạc phương mây trắng
Lục bình líu ríu giữa mênh mông

Trăng huyền ảo - Trịnh Bửu Hoài

Em huyền ảo đầy hồn ta bóng nguyệt
Sương vô biên lớp lớp đẫm bên thềm
Ta có một trái tim nồng thanh khiết
Trăm năm chờ khoảnh khắc hiến dâng em

Trở lại đồng tứ giác - Trịnh Bửu Hoài

Mấy độ trăng vàng kia gác núi 
Đêm nay bỗng trượt xuống đồng bằng 
Thương trăng vỡ trên dòng nước nổi 
Gió thu gào khóc giữa mưa giăng 

Chiều Soài So - Trịnh Bửu Hoài

Chiều Soài So hoa nắng rụng sau đồi 
Chim mỏi cánh bay về vồ Hội 
Ta và em đâu hay đêm tối 
Đang tới cùng ngàn hạt sương rơi 

Bức tranh mùa lũ - Trịnh Bửu Hoài

Mưa đầu mùa bong bóng vỡ mặt sông 
Sóng cuộn phù sa đổi màu con nước 
Lũ xô dòng ai xuôi ai ngược 
Mãi tha hương một kiếp lục bình 

Người về xứ Bạc - Trịnh Bửu Hoài

Khoảnh khắc em đã về xứ Bạc 
Núi cao nhớ biển ngóng lưng trời 
Cây lá chim rừng thôi không hát 
Để hồn lắng gọi sóng trùng khơi 

Gặp gỡ Đất Phương Nam - Trịnh Bửu Hoài

Anh và em hoá thân vào Đất Phương Nam 
Nơi nối lại hồn thiêng bao miền đất nước 
Từ Tây Nguyên qua đồng bằng, rừng đước 
Cá nướng trui gặp bún Huế, rượu cần 

Nhớ bạn - Trịnh Bửu Hoài


Bạn cùng ta ngược dòng lên Tứ Sở 
Chiều cuối đông lau trắng quét ngang trời 
Ngã ba sông mây che đầu sóng vỗ 
Xuồng như cánh lá bập bềnh trôi 
Trời cao rộng người thì bé nhỏ 
Đời trăm năm chỉ chớp mắt mà thôi 
Nhân gian đông tri kỷ có bao người 
Nơi quạnh vắng nỗi buồn lan ngọn cỏ 
Lại thấy lòng đôi chút thảnh thơi 

Thứ Tư, 18 tháng 3, 2015

Uống rượu bên hồ Trúc Giang - Trịnh Bửu Hoài

Không có hoa đăng đêm hội ngộ 
Chỉ một vầng trăng ngất ng­ưởng trên đầu 
Không gái đẹp bia vàng máy lạnh 
Rư­ợu đế nồng sủi bọt suốt đêm thâu 
Không tiếng nhạc mùi thơm h­ương phấn 
Chút gió ngàn vi vút mặt hồ sâu 
Ta vẫn uống bình say nghiêng ngả 
Trúc Giang chẳng có sóng bạc đầu 

Về phố cổ - Trịnh Bửu Hoài

Giữa phố cổ bày mâm cỗ 
Say cùng bạn mới phương Nam 

Đọc thơ nhau đã mười năm 
Giờ mới chung kề chén rượu 
Bình rót nghìn thu chưa cũ 
Bâng khuâng ấm một giọt nồng 

Ký ức - Trịnh Bửu Hoài


Ta trở về tìm lại tuổi thơ 
Bóng thời gian ngã dài dưới tàn đa cũ 
Trời vẫn trẻ mà cây thành cổ thụ 
Ta chạnh lòng thèm một chút hồn nhiên 

Đưa bạn về Bắc Đuông - Trịnh Bửu Hoài

Bạn trở về. Về với Bắc Đuông 
Nơi dòng sông chảy qua lời ru của mẹ 
Nơi câu thơ xanh màu lá trẻ 
Ngọn đèn dầu soi sáng những trang văn 
Quyển vở vàng thơm mùi rạ đồng bằng 
Tiếng dế gáy theo vào giấc ngủ 
Cha mất sớm mẹ lìa quê lam lũ 
Chị theo chồng thui thủi bóng ven sông 

Chiều Kinh Bắc - Trịnh Bửu Hoài

Ta với bạn tương giao chiều Kinh Bắc 
Trời đang xanh bỗng chốc sẫm màu 
Thời gian trôi ngõ nào qua khóe mắt 
Mà vết chân chim bạc nửa đầu 
Trăm năm cũng chỉ là khoảnh khắc 
Bất ngờ gặp lại ngỡ chiêm bao 

Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015

Về bến sông xưa - Trịnh Bửu Hoài

Chỉ có sương mờ và trăng lạnh 
Hàng cây xếp lá ngủ bao giờ 
Chim đã mỏi đời trên nhánh mộng 
Một mình ta bước giữa đêm mơ 

Trăng Cà Mau - Trịnh Bửu Hoài

Đêm Cà Mau có vầng trăng trong quán nhỏ 
Chỉ sáng riêng nơi đáy mắt một người 
Đêm Cà Mau có đôi bờ môi đỏ 
Chợt dịu dàng nhỏ mật xuống hồn tôi 

Tiễn người trong mưa ngâu - Trịnh Bửu Hoài

Mưa về nát mặt đường xưa 
Người đi chầm chậm cho vừa tôi đau 
Người đi vào chốn kiếp sau 
Mộng gieo một sớm chim sầu về tha 

Thư tình - Trịnh Bửu Hoài

Thư cho em bằng giấy lụa trời 
Bằng dòng mực biếc của hồn tôi 
Hồn tôi thành mực năm mười bốn 
Thuở đứng lặng yên ngắm dáng người 

Thuở ban đầu - Trịnh Bửu Hoài

Như là chiếc lá mỏng manh 
Ép vào trang vở một lần rồi quên 
Như là giọt mưa buồn tênh 
Đáp lên trên mái tóc em hững hờ 
Như là con sóng mộng mơ 
Ngàn năm cứ vỗ vào bờ để tan 
Như là cái bóng dưới chân 
Ngày theo em, tối âm thầm lìa nhau 
Thế mà em có hiểu đâu 
Đó là cái thuở ban đầu của tôi!