Đêm Cà Mau có vầng trăng trong quán nhỏ
Chỉ sáng riêng nơi đáy mắt một người
Đêm Cà Mau có đôi bờ môi đỏ
Chợt dịu dàng nhỏ mật xuống hồn tôi
Mai xa rồi trăng có vỡ làm đôi
Nửa theo tôi ở chân trời góc biển
Nửa ở lại để nặng lòng lưu luyến
Phút ban đầu bỗng hoá trăm năm
Tôi đi mà như ngủ bên trăng
Nên thơ thẩn những đêm dài lạnh bạc
Cà Mau xa cuối đầu ngọn bấc
Tôi vui gì dù trời sắp vào xuân
Đêm Cà Mau có ánh mắt bâng khuâng
Đừng tiễn nhau chi cho hồn bịn rịn
Tôi giấu trong tim vầng trăng thầm kín
Để nghe lòng sáng mãi tối ba mươi
Để nhớ phương xa còn có một người…
0 nhận xét:
Đăng nhận xét