Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015

Ghen - Hàn Mặc Tử

Ta ném mình đi theo gió trăng 
Lòng ta tản khắp bốn phương trời 
Cửu trùng là chốn xa xôi lạ 
Chim én làm sao bay đến nơi ? 

Chiếc tàu chở cả một đêm trăng 
Muôn ánh sao ngời chói thẳng băng 
Muôn sợi hương trầm bay bối rối 
Muôn vàn thần thánh sống cao sang. 

Giây phút ôi chao! nguồn cực lạc 
Tình tôi ghen hết thú vô biên 
Ai cho châu báu cho thinh sắc 
Miệng lưỡi khô khan, hết cả thèm.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét