Giọt nến hồng gieo xuống án thư,
Ngoài nhà tiếng khách mỗi dần thưa.
Dì Hai khẽ ghé tai em dặn:
"Như thế ... từ nay ... cháu nhớ chưa?"
Chiều ấy dì em đã trở về,
Mình em ở lại với buồng the.
Buồng the chăn gối nguyên mùi mới,
Đốt nến hồng lên lại tắt đi.
Chết nhỉ ! Đêm nay ngủ với chồng,
Trời ơi! Gió lạnh! Gớm mùa đông...
Lặng yên níu áo dì em lại,
Ngủ nốt đêm nay có được không?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét