Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015

Gởi dáng người sầu bên kinh - Trịnh Bửu Hoài

Chiều nay sao mắt vàng trước nắng 
Buồn chi tê tái những thơ tôi 
Làm sao phai được khi tình đậm 
Như mực hồn tôi viết tặng người 

Có tóc dài đừng để sầu len vội 
Hãy thướt tha hình bóng trăm năm 
Tóc em gầy tôi thấy mình phạm lỗi 
Chân không chim lòng sẽ lắm bâng khuâng 

Tình mới chớm thơm đôi má phấn 
Duyên tôi vừa đủ thắm môi hồng 
Sao để sầu len nhạt gương trong 
Sao để tóc buông mây xa vắng 

Nếu tôi được hoá thân làm nắng 
Sẽ suốt đời soi cho mắt em trong 
Tình của tôi có đủ để em hong 
Mái tóc ướt những sầu con gái 

Để em đi như nắng trong vừa trải 
Ngộp hồn tôi màu áo hoa hẹn hò 
Mỗi đêm về mình được nằm mơ 
Thấy tình đẹp như trăng ngoài cổng 

Thấy mắt long lanh nhìn tôi rung động 
Và môi hồng chỉ nói một câu thôi 
Tay em mềm khẽ nắm lấy tay tôi 
Như đủ cả ngàn năm mơ ước 

Dù sáng người đi, dù buồn khóc được 
Vườn nhà tôi cũng thay lá đêm qua 
Thơ sớm mai là thơ viết ngợi ca 
Còn hơn thấy em sầu trong nét chữ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét