1-TƯƠNG SẦU
Tương sầu, ừ nhỉ, mối sầu ... tương (1)
Vương vấn nhau hoài, bút vấn vương
Mật lớn, Nhà Quê người ... lớn mật
Chất quê mòn mỏi còn quê chất
Trường tình gai góc nản tình trường
Chén cạn châm đầy mau cạn chén
Sương như xuân vũ (2), lệ như sương
Hồng Thất Công
2-SẦU TƯƠNG
NHƯ SƯƠNG nhè nhẹ giọt SƯƠNG NHƯ
MÙ MỊT làng quê phủ MỊT MÙ
GẬY CHỐNG dò đường hoài CHỐNG GẬY
DÙ CHE đón nẻo mãi CHE DÙ
LẮM TÌNH Cái nghĩ chưa TÌNH LẮM
DƯ NGHĨA Canh lo chửa NGHĨA DƯ
NHỚ NHỚ ải ai , ai NHỚ NHỚ
U ĐẦU bác cháu đụng ĐẦU U
Chu Hà
3-TRƯỜNG GIANG ĐỘC ẨM TƯ CỐ NHÂN
-Bến sông tìm bạn-
Xuân sang trời đất đã sang xuân
Chân tới hồ xưa nước tới chân
Chắn gió mong người - mây, gió chắn
Ngăn sông tìm bạn - núi, sông ngăn
Uống say hũ cạn còn say uống
Ngân ngấn tình khơi lệ ngấn ngân
Gió sóng dâng tràn, đời sóng gió
Lần mấy bờ sông biết mấy lần.
Tâm Đạo
4-BÈO BỌT
Trầu xanh nắng hạn hết xanh trầu
Bèo bọt lênh đênh kiếp bọt bèo
Túi thủng râu phờ còn ... thủng túi
Chèo khua nước cạn vẫn ... khua chèo
Ó o gà gáy ò o ó
Eo óc bụng sôi óc óc eo
Nọc đóng chưa xong, thôi đóng nọc
Điều tiêu ế ẩm, chịu tiêu điều
NguPhu
5-THUYỀN CHÀI và LÃO ĂN MÀY 10
Kinh hồn ngọn sóng vía hồn kinh
Rình rập hùm beo mãi rập rình
Trốc lốc thuyền câu cơn lốc trốc
Thành xây hang cái khói xây thành
Bọt bèo chẳng thiết đời bèo bọt
Vinh nhục không màng kiếp nhục vinh
Khổ ải vùi đầu, qua ải khổ
Bình an sải cánh, mộng an bình.
Hồng Thất Công
6-LÃO ĂN MÀY và THUYỀN CHÀI 11
An bình cuối chợ giấc bình an
Nhàn tản đầu sông mộng tản nhàn
Nổi gió mơ màng cơn gió nổi
Tan sương thao thức giọt sương tan
Nhóc nheo thương xót người nheo nhóc
Gàn bướng khó ưa kẻ bướng gàn
Rỗng túi ngân nga bài túi rỗng
Tàn canh vang vọng trống canh tàn
NguPhu
7-NGƯ TIỀU CA 08
Tôi luyện đêm ngày, chí luyện tôi
Bồi tài chưa thỏa mộng tài bồi
Bánh xèo lót dạ, eo xèo bánh
Trôi nước no lòng, kệ nước trôi
Sóng giỡn ngư ông, Khương giỡn sóng
Mồi quăng kình ngạc, Lã quăng mồi
Lưỡi câu thẳng tắp, đành câu lưỡi
Bôi đãi bạn hiền chẳng đãi bôi
NguPhu
8-NGƯ TIỀU CA 09
Bôi đãi bạn hiền chẳng đãi bôi
Xuôi trôi một kiếp hận trôi xuôi
Thẩn thơ đầu núi ngồi thơ thẩn
Lơi lả cuối ghềnh hát lả lơi
Chí lập Ức Trai non lập chí
Trời gầm Nguyễn Trãi thác gầm trời
Nguyện thề đá núi ghi thề nguyện
Cười mỉm nghìn thu vẫn mỉm cười
Sói Đồng Hoang
9-GỬI NGƯỜI CHÂN MÂY 10
TAN DẦN hy vọng, mộng DẦN TAN
HÀN NGỌC vỡ đôi mảnh NGỌC HÀN
HÁT KHÚC sinh ly, chùng KHÚC HÁT
ĐÀN CUNG từ biệt, dứt CUNG ĐÀN
HỮNG HỜ hoa tuyết rơi HỜ HỮNG
CHAN CHỨA lệ sầu nhỏ CHỨA CHAN
BÓNG NGẢ tường hoang chiều NGẢ BÓNG
NGÀN MÂY lơ đãng, vọng MÂY NGÀN
Hàn Ngọc Tuyết Băng
10-THƠ THẨN ĐÊM TRĂNG
Mơ mộng xa rồi những mộng mơ
Chờ mong cay đắng nỗi mong chờ
Rụng rơi từng giọt sầu rơi rụng
Tơ, phìm, chia lìa xót phím, tơ !
Buốt giá chiều đông sương giá buốt
Thơ tình ấm lạnh chút tình thơ
Gió mây trôi nổi đời mây gió
Hờ hững trăng nghiêng bóng hững hờ !
Nhã Uyên
11-MƠ HOA...
Mơ hoa dìu dịu giấc hoa mơ
Chờ đợi hằn sâu nỗi đợi chờ
Phận số, ừ thôi giao số phận
Tơ duyên, đành phải phó duyên tơ
Thiết tha khắc lụn lòng tha thiết
Thơ thẩn canh tàn dạ thẩn thơ
Bóng ngã đường khuya trăng ngã bóng
Hờ ơ tạn mặt, bổng ơ hờ... !
Thiên Hùng
0 nhận xét:
Đăng nhận xét