TUÝ THI
-1-
Tuý thi nghiêng ngả cửa vô thường
Một phút ham vui lỡ độ đường
Hạt cải gió đưa về viễn xứ
TUYẾT HOA trắng xóa đồng HOA TUYẾT
TRƯỜNG ĐOẠN xanh xao khúc ĐOẠN TRƯỜNG
Biệt khúc âm vang vạn dặm
Tơ tình chẳng vấn, vẫn hoài vương !
Hàn Sĩ Nguyên
-2-
Vẫn hoài vương vấn bóng tri âm
Dặm tiễn giao bôi nuốt lệ thầm
Núi lạnh ba năm khắc cốt
Tình nồng một phút ghi tâm
BIỆT LY phổ khúc đêm LY BIỆT
TRÂM ĐOẠN đan tay buổi ĐOẠN TRÂM
Nước chảy, hoa rơi, nước chảy
Sao trời lưu mãi mạch sông ngân.
Hoàng Vũ Luân
-3-
(phi niêm)
Sông Ngân lờ lững chín tầng mây
Mộ khúc tàn thu cơn gió lay
Phổ oán kỳ trầm hải để
Cung sầu ký viễn thiên nhai
ĐỆ PHỦ chẳng màng PHỦ ĐỆ
ĐÀI TRANG mặc kệ TRANG ĐÀI
Tuý ẩm tuý thi bày túy cuộc
Trần ai ai biết, biết chăng ai ?
Hàn Sĩ Nguyên
- 4 -
Ai gieo ly khúc giữa trời đông
Châu lệ hoàng hôn nhạt phấn hồng
Nguyệt tận chuốc men lúy túy
Giang đầu đưa gió cuồng ngông
TRẮNG ĐÊM lữ thứ hoài ĐÊM TRẮNG
GIÔNG BÃO cô miên dậy BÃO GIÔNG
Mắt nhớ mắt buồn, sương che mắt
Ngàn hương bảng lảng giữa ngàn thông.
Hoàng Vũ Luân
-5-
Ngàn thông vi vút gió heo may
Dốc cạn hồ trường men thấm cay
Lá nhỏ bâng khuâng lìa cội
Chim non lặng lẽ xa bầy
SÁO THAN van, ngàn SAO THÁN
VAY BẠC bẽo, cánh VẠC BAY
Cạn chén tình si, tình chẳng cạn
Bâng khuâng nét bút nhớ mày ngài
Hàn Sĩ Nguyên
- 6 -
Mày ngài trót vẽ nét quan san
Bụi đỏ hằn in vết đại ngàn
Bút ngự sóng xanh chờ lãng tử
Cờ neo trăng bạc nhớ hồng nhan
MẮT CÔI -sầu, bờ MÔI CẮT
ĐÀN TẤU -hoạ, cuộc ĐẤU TÀN
Lạnh cõi phù hoa, tâm chẳng lạnh
Đêm sâu đối ẩm lệ dâng tràn
Hoàng Vũ Luân
-7-
Tràn dâng nỗi nhớ, nhớ dạt dào
Hỏi sóng thương ai sóng bạc đầu ?
Ác xế vung dao … đoạn thuỷ
Canh tàn rủ bóng … tiêu sầu
ĐỘ HÀ một thuở mong ĐỒ HẠ
TRÙNG TÁO hai phen chẳng TRÚNG TÀO
Lững thững non xanh, nước biếc
Cõi đời đen bạc chán từ lâu !
Hàn Sĩ Nguyên
- 8 -
Từ lâu rêu phủ lạnh kinh kỳ
Gió trảy vàng rơi khép lối đi
Vó ngựa còn in, ngã bóng
Hương xuân mãi đọng, hoen mi
THẮM ĐÊM quỳnh nở, tình THÊM ĐẮM
SĂN CHỈ kết tình, giấc CHẲNG SI
Bàng bạc trăng treo viễn xứ
Vấn vương cô nhạn thiên di
Hoàng Vũ Luân
-9-
Di hoa tiếp mộc mộc bùi ngùi
Dốc cạn hồ trường hận đẫm môi
Điên đảo càn khôn, điên đảo … ngã
Lưỡng đầu nghịch thiệt, lưỡng đầu … lôi
GIỮ TÀ thương quá câu TỪ GIÃ
RƠM GỐI buồn ơi mảnh GỐM RƠI
Bí vận, bí thơ, bí tỉ
Tình tang tích … tịch, bá nhân cười
Hàn Sĩ Nguyên
- 10 -
Cười rơi nụ ngọt, ngọt đêm hoa
Giọt rụng môi khô, giọt mặn mà
Kỳ thế phô, kỳ … thế sự
Tuyệt cầm phổ, tuyệt … cầm ca
LÁNH ÂM đầu sóng, cô LÂM ÁNH
HÒA TIẾNG đỉnh vu, phủ HIẾN TÒA
Tỉnh giấc hồ như lãng đãng
Nâng ly rượu đắng chuốc hằng nga
Hoàng Vũ Luân
-11-
Hằng Nga thiêm thiếp áng mây lồng
Cạn chén tương tư cạn tấc lòng
MẠN VŨ rơi rơi VỤ MÃN
ĐÔNG SẦU lắng đọng ĐẦU SÔNG
Tâm sinh ái ố ngôn nan biện !
Dục chuyển sân si hành khả dung ?
Giọt đắng phôi phai ngày tháng
SÔNG ĐÀ uốn khúc, nước XA ĐỒNG !
Hàn Sĩ Nguyên
- 12 -
Nước xa đồng đất, nước về đâu?
Dòng chảy mênh mang nuốt bóng cầu
Đỏ mắt gió tràn mắt buốt
Khô môi sương giọt môi đau
CUỐI ĐÀNG nhạc dứt tâm CÀNG ĐUỐI
ĐẦU SÓNG thuyền neo lệ ĐÓNG SẦU
Cố quận giấc trầm vương vấn ngải
Ngàn lau hiu hắt ngóng làn ngâu.
Hoàng Vũ Luân
-13-
Bài kết
Ngâu bay trong gió trắng hàng dương
Thạch thảo xum xuê đồi thê lương
Buồn bã bẻ ngang trúc địch
Quạnh hiu dốc ngược hồ trường
HÁT CUNG thương oán, tường HUNG CÁT
TƯỞNG MÃN HOA khai, TỎA MÃN HƯƠNG
Mộ khúc từ nay bặt tiếng
Tuý thi nghiêng ngả cửa vô thường
Trở lại từ đầu : “Túy thi nghiêng ngả cửa vô thường”
0 nhận xét:
Đăng nhận xét