Nhớ hôm nào gặp em ngồi giữa nắng
- Chỗ ngày xưa hai đứa thường ngồi
Sóng biển dưới chân em sùi bọt trắng
Phủ lên đá ghềnh, lớp lớp cuốn trôi
Mắt em nhìn biển khơi bát ngát
Ngóng một bóng tàu hiện dưới chân mây
Tàu Liên Xô chuyển quân ta tập kết
Nghe tin đồn nay sẽ qua đây...
Anh bảo em: "Thôi, đừng đợi nữa
Tàu chúng mình chạy mãi ngoài khơi xa...
Bóng cây bổ trùm lên đầu hai đứa
Em vẫn ngồi im, đôi mắt thẫn thờ...
Anh nắm tay em, bàn tay bé nhỏ
"Anh đi đi!" Kìa, em lại dỗi rồi!
Anh bấm bụng ngồi nán thêm chút nữa
Cố chiều em một lần chót này thôi!
Có tiếng gà rừng xôn xao nắng xế
Sóng vẫn thì thầm vỗ dưới chân ta
"Tàu chưa đến chắc là tàu... đi trễ"
Trong tiếng cười nghe bao nỗi thiết tha
***
Hôm nay anh về qua xóm cũ
Đến chỗ ngày xưa, ruột thắt từng cơn
Giặc bắt em rồi, những loài thú dữ!
Biển dưới chân anh gào thét, căm hờn!
Không còn em để đợi tàu nước bạn
Không còn em để giận dỗi buồn thương!
Trước mắt anh những tàu tuần hung hãn
Như bầy cá đen khát máu ngăn đường!
Hòn Yến của ta vẫn xanh rờn cây cỏ
Nhớ ngày nào em quả quyết với anh
Tàu Liên Xô sẽ chạy qua nơi đó
Ơi, trọn niềm tin bé nhỏ chân thành!
Anh nhìn biển khơi nhớ thương da diết
Cũng khát bóng cờ sao thắm em ơi!
Sáu năm rồi, hôm nay anh mới biết
Bến lòng em, tàu bạn ghé lâu rồi!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét