Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015

Thập Thủ Liên Hoàn Khúc 2 - Lan Anh - Hoàng Thứ Lang

KHÔNG ĐỀ

1
Tỏa ngát lan từ khóm liễu tơ
Mây trời quyến rũ ánh trăng mơ
Đêm yên lặng ngắm vàng thêu nước
Cảnh tỉnh thầm nghe sóng vỗ bờ
Biết mấy yêu thương mà ngớ ngẩn
Bao nhiêu ước mộng cũng vu vơ
Người xa người lẽ không mong đợi
Đây chút hương lòng đẹp áng thơ

2
Thơ hòa ý nhạc gửi ngàn phuơng
Có nhánh mai vàng hẹn thái dương
Đến lúc hương nồng bay giữa lối
Là khi cánh thắm nở bên đường
Duyên tình đã trót phân chia mộng
Tâm sự thôi đành nối tiếp chương
Chớp bể mưa nguồn ai vướng mãi
Còn tia nắng rạng buổi tinh sương

3
Sương mênh mang tiếng lá buồn rơi
Rụng trái thông khô tưởng bước người
Cây cỏ côn trùng xao xác vọng
Mây ngàn gió núi lặng lờ trôi
Về đâu chén rượu men say ngất
Hẳn đấy mùa hoa ý tuyệt vời
Chỉ tiếc niềm vui thường ngắn ngủi
Riêng sầu dễ gặp ở muôn nơi

4
Nơi kia chẳng biết có đêm này
Gió giục canh sầu mấy hướng say
Thơ thẩn nhìn sâu đôi ánh mắt
Sững sờ ôm chặt một vòng tay
Vàng tan phố lạnh xa xăm bóng
Khói tỏa non mờ thấp thoáng mây
Tĩnh mịch càng thêm phần tĩnh mịch
Lòng khuya chốc đã tiếp sang ngày

5
Ngày thoảng heo may ngõ lá vàng
Nghe buồn hiu hắt bước chiều sang
Sương rơi trước cửa hoa vài chậu
Gió cợt ngoài hiên trúc mấy hàng
Hôm bữa vừa hay thu ghé lại
Bây giờ đã thấy nhạn bay ngang
Cành khô xác úa bơ vơ lạnh
Xa lắng thông reo tấu điệu đàn

6
Đàn thông vi vút những chiều nghe
Dọc lối đường hoa đợi bước về
Tơ úa bay tơ buồn phảng phất
Bóng tà nghiêng bóng rũ lê thê
Mùi huơng cây cỏ lan muôn lối
Dãi lụa sương mây mắc tứ bề
Thấp thoáng sầu lên màu ảo ảnh
Kìa đôi cò trắng cánh đồng quê

7
Quê mình vẫn đẹp bốn mùa hoa
Ai có mơ về nẻo rất xa
Khói xám lều tranh vương trước ngõ
Sương lam khóm cúc tỏa sau nhà
Chiều thong thả khép phong thư mở
Cửa lửng lơ cài trúc diệp sa
Tha thướt bên thềm con bướm lượn
Áo bay theo gió thẹn đôi tà

8
Tà mây ấp ủ mảnh hồn xanh
Thì mộng xem như gió thoảng mành
Lá đổ qua thềm bay dọc lối
Hoa nằm đợi nắng ngủ trong tranh
Thơ vì thơ sẽ còn ngơ ngẩn
Ai nhớ ai rồi cũng mỏng manh
Sầu đọng đêm này ôi diệu vợi
Tình thu mấy vận nét đan thanh

9
Thanh phong minh nguyệt nẻo không người
Hỏi cánh hoa nào rạng sắc tươi
Lược thẩn thờ gương nằm ủ rũ
Hồn lơ lửng gió đến chơi vơi
Chim hồng vắng lạnh hai phương khói
Cánh mộng buồn tênh một góc trời
Trãi cả ưu tư vào giấy mực
Lời thơm huơng ý gửi xa xôi

10
Xa xôi trên sóng nước vàng tan
Cuối bến đò neo hứng gió ngàn
Mà khách hôm nào không trở lại
Nên tình bữa ấy chẳng về ngang
Buồn chi lưu luyến câu hò hẹn
Lạnh đấy bay bay sắc úa tàn
Khói đổ suơng sa đầy mộng ảo
Chắc lòng cô lái cũng mang mang

Lan Anh

KHÔNG ĐỀ

1
Bên tường khóm liễu rũ như tơ
Bóng nguyệt mơ màng cảnh mộng mơ
Bảng lảng mây trời che đỉnh núi
Xôn xao tiếng sóng vỗ ven bờ
Thương người tri kỷ thương đòi đoạn
Nhớ bạn tâm đồng nhớ vẩn vơ
Ghép chữ tìm vần khơi nét bút
Gom câu góp ý chép bài thơ

2
Thơ thẩn bao chiều chốn viễn phương
Hoàng hôn dần nhạt bóng tà dương
Thân côi lạc lõng buồn duyên phận
Gót nhỏ bơ vơ lỡ bước đường
Bởi trót đam mê rừng sách vở
Nên đành say đắm nghiệp văn chương
Tâm tình gởi gắm qua trang giấy
Ngẫm cuộc đời người tợ khói sương

3
Sương lạnh chiều đông ngỡ tuyết rơi
Đường xưa cỏ phủ dấu chân người
Ào ào gió rét vi vu thổi
Cuộn cuộn mây buồn lãng đãng trôi
Chất ngất niềm thương thương diệu vợi
Mênh mang nỗi nhớ nhớ xa vời
Chia tay đã mấy mùa băng giá
Định số an bài đứa mỗi nơi

4
Nơi đó nào ai biết chốn này
Âm thầm có kẻ chuốc men say
Công danh chẳng đạt buồn đen số
Sự nghiệp không thành tủi trắng tay
Ngó xuống mông lung đầy sóng nước
Nhìn lên bát ngát ngập trời mây
Phong trần một kiếp đời phiêu bạt
Ngẫm lại mình vui được mấy ngày

5
Ngày xưa nhặt chiếc lá thu vàng
Trận gió thay mùa mới chớm sang
Nhớ bạn nhờ thơ trao mấy vận
Thương ai mượn bút thảo đôi hàng
Nhà hoang cỏ dại bò chi chít
Ngõ vắng hoa hèn mọc ngổn ngang
Nắn phím so dây nhòa ngấn lệ
Người ơi thôi đã lỡ cung đàn

6
Cung đàn não nuột dạ người nghe
Réo rắt theo hơi gió vọng về
Lối vắng thân gầy đi lảo đảo
Đường xa gót nhỏ bước lê thê
Còn đây bụi phủ đầy trăm nẻo
Vẫn đó sương giăng khắp bốn bề
Vẳng lại đêm buồn vang tiếng dế
Như thời thơ ấu ở miền quê

7
Quê cũ xuân về vạn sắc hoa
Chiều nhìn khói trắng nhuộm trời xa
Vành môi thốt khẽ lời thương ngoại
Khóe mắt lăn nhanh lệ nhớ nhà
Lác đác bên hè hoa lá rụng
Phất phơ trước ngõ giọt sương sa
Non đoài bóng ác vừa chen lặn
Một mảng rừng phong nhuộm nắng tà

8
Tà áo em màu lá mạ xanh
Nghiêng nghiêng suối tóc đứng bên mành
Môi hồng má thắm xinh hơn ảnh
Mắt biếc mi dài đẹp tợ tranh
Định mệnh tài hoa thường ngắn ngủi
Đời người hạnh phúc quá mong manh
Như Kiều với Trọng vui bao chốc
Hay chỉ trong ngày hội đạp thanh

9
Thanh xuân giấc mộng của bao người
Ước vọng duyên tình mãi thắm tươi
Ngặt nỗi niềm vui không dễ đến
Hiềm vì nỗi khổ chẳng hề vơi
Cho nên cứ mãi than phần số
Bởi vậy thường luôn trách đất trời
Cái cõi dương trần đầy khổ lụy
Thì đừng nghĩ ngợi chuyện xa xôi

10
Xa xôi buổi ấy mối tình tan
Kẻ ở người đi cách dặm ngàn
Khách vẫn chờ ai mà ngoảnh lại
Thuyền đành tách bến để sang ngang
Cành lê cuối hạ cành lê héo
Cánh phượng đầu thu cánh phượng tàn
Có phải rằng yêu thường đổ vỡ
Đời là một biển khổ mênh mang

Hoàng Thứ Lang

0 nhận xét:

Đăng nhận xét