Em trao vẹn cả thân mình
Là giầm ớt tía đỏ bình men quê
Nhấm trăm chùm nữa chưa về
Khóc chan lòng mẹ
Ngất mê... lặng lờ
Em trao vẹn cả trang thơ
Thơ xô sóng đẩy xạt bờ xót thương
Đến đâu là hết phố phường
Em đi... đi mãi đoạn trường ấy sao ?
Em trao mình thỏa khát khao
Dấn thân lạc lối mưa rào hoàng hôn
Chợt vui trẻ dại chợt buồn
Long lanh mắt sáng ngậm tròn giọt đau
Em đi lâu thế ? Về đâu ?
Sao đi xa thế ? Bao lâu em về ?
Mê rồi tỉnh, lại nằm mê
Ngỡ em đi dạo đường quê mịt mùng
Thiên Thai sông Đuống lạnh lùng
Bóng em không lướt thuyền không hướng chèo
Chùa Dâu Phật tích cheo leo
Mắt em không chớp ai theo mình về ?
Chiêu Hoàng giận núi hờn khe
Trầu têm cánh phượng lỡ thề tử sinh
Lí cây đa... lí huê tình
Nguyệt cầm long phím
..................dỗ dành ai ca ?
Người ơi! Người ở... hay là...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét