Đêm đã khuya
Phố xá chìm trong mưa
Chắc vũ trường đã vãn
Ai đưa em về không?
Anh nghe gió mưa buốt giá trong lòng
Anh thương tấm lụa đào phất phơ giữa chợ
Anh thương hạt mưa sa vô định cuối trời
Bởi anh biết đêm đêm em uống đầy nước mắt
Mà trên môi vẫn phải nở nụ cười
Em có đủ thông minhvà sắc đẹp
Thành một phu nhân quyền quý giàu sang
Em hiền thục như vợ và như mẹ
Nhưng đời là bạc phận hồng nhan
Rồi sẽ dến ngày tuổi xuân tàn tạ
Phấn son kia không khỏa hết nét buồn
Em sẽ về đâu giữa đời gió lạnh
Và dưới bầu trời không ngớt mưa tuôn?
Đêm nay
Nhạc và đèn màu trộn lẫn nỗi lo
Vũ trường vãn chắc là em lạnh lắm
Anh thầm ước cho em gặp chàng trai tốt bụng
Đưa em về và sưởi ấm đời em
Dù chỉ qua đêm hay chỉ một quãng đường
Thương lắm tấm lụa đào phất phơ
Hạt mưa sa vô định
Đêm nay ai đưa em về không
Anh nghe gió mưa buốt giá trong lòng.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét