Thôi chào tuổi sinh viên, thôi tạm biệt mái trường
Anh đã ra đi không có quyền trở lại
Bằng lăng ơi, tím chi mà tím mãi
Mùa hoa buồn ở lại nhé, tôi đi...
Cổng trường khép sau lưng, uể oải, nặng nề
Như khép lại cái thời đầy mơ tưởng
Ngoái nhìn bạn gặp mắt buồn như khóc
Bài thơ viết dở chừng đã bỗng hóa già nua
Nửa đầu bài thơ viết khi tuổi học trò
Viết cho hết những gì tươi trẻ nhất
Nửa sau bài thơ viết khi cổng trường đã khép
Anh bước vào đời, chấm hết - những vô tư
Bạn bè anh đi khắp các miền xa
Ai cũng hiểu chia lìa nhưng không nói
Thằng bạn trẻ ngây thơ thành sĩ quan quân đội
Nó vẫn khóc vô tâm như buổi mới vào trường
Còn đứa bạn kia mơ thành một thi nhân
Lận đận mãi mà chẳng tìm ra việc
Sinhviên là mơ, cuộc đời là thực
(Thằng bạn cười chua chát nói cùng anh)
Thôi chào những đêm khuya chong mắt với ngọn đèn
Chào những mùa thi cãi nhau vì chuyện vặt
Chào cô gái anh thương mà chưa lần hò hẹn
Đành xa nhau thôi trong nỗi thẫn thờ
Đã muộn mất rồi, ôi cái thuở vô tư
Chào tất cả, đừng trách nhau gì cả
Bằng lăng ơi, tím chi mà tím quá
Hàng liễu buồn ở lại nhé, tôi đi...
Mễ Trì - 1980
0 nhận xét:
Đăng nhận xét