Anh nhìn em như nhìn thấy quê mình
Ôi xứ Huế thân yêu chừ xa khuất
Nghe em ngâm những âm thanh trong vắt
Anh hình dung thấy bóng một con thuyền
Một giải sương mờ
Một khóm trúc nghiêng nghiêng
Những kỷ niệm ngày xa xưa bừng dậy
Âm thanh ấy thoát từ câu “mái đẩy”
Tiếng “Hò . . . ơi “ nghe đứt ruột buồn sao
Biết mấy đau thương cũng biết mấy ngọt ngào
Lưu luyến ngàn đời
Như không muốn dứt
Dàn mướp vàng con ong bay hút mật
Trưa thiu thiu chày giã gạo buồn tênh
Giọng hò ru em rười rượi cất lên
Em đã ngủ, sao chị còn ru mãi
“Ạ . . . . a . . . . ời
Hai tay cầm bốn tao nôi
Tao thẳng, tao dùi, tao nhớ, tao thương”
Có phải trưa nay chị nhớ người thương
Nên mượn cớ ru em để ru lòng mình thương nhớ
Có phải ngàn năm thương thương, nhớ nhớ
Khiến tiếng đàn bầu thêm xé ruột, bào gan
Tiếng Nam Ai ru tận đáy tâm hồn
Tiếng sáo Huế dài thêm thổn thức
Và tiếng em ngâm lơi lơi, dìu dặt
Chở buồn về vây phủ kín hồn anh.
Bọn chúng mình bỏ Huế tha phương
Những thổ ngữ lâu ngày quên lửng mất
Bỗng hôm nay em nói lên như nhắc
Nghe vui sao giọng Huế của quê mình
Tưởng như mình đang đứng ở Bao Vinh
Hay thơ thẩn bên bờ sông Gia Hội
Vỹ Dạ, Kim Luông, Nam Giao, Đất Mới
Nghe thân yêu biết mấy tiếng Huế xa
Nhớ giọng hò, điệu hát, lời ca
Nhớ hương thầu đâu ngát đường Giao Thủy
Nhớ mái chèo khua bên bờ thôn Vỹ
Nhớ bánh bèo, cơm hến, nhớ chè sen
Nhớ phấn thông vàng rụng lối đi quen
Hột móc, hột muồng, trái sim, trái vả
Nhớ hồ Tịnh Tâm sen thơm chiều hạ
Nhớ quít Hương Cần, nhớ cốm hai lu
Nhớ bờ tre vọng mãi tiếng chim cu . . .
Ngâm nữa đi em bài thơ giọng Huế
Chúng ta sẽ đưa nhau về thăm quê mẹ
Bằng con thuyền êm ái của thanh âm
Ngâm nữa đi em, ngâm nữa đi em
Cho vợi nhớ thương thầm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét