Hiển thị các bài đăng có nhãn Tô Kiều Ngân. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tô Kiều Ngân. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 8 tháng 4, 2015

Giọng Huế (1) - Tô Kiều Ngân

Anh nhìn em như nhìn thấy quê mình
Ôi xứ Huế thân yêu chừ xa khuất
Nghe em ngâm những âm thanh trong vắt
Anh hình dung thấy bóng một con thuyền

Một giải sương mờ
Một khóm trúc nghiêng nghiêng
Những kỷ niệm ngày xa xưa bừng dậy
Âm thanh ấy thoát từ câu “mái đẩy”

Tiếng “Hò . . . ơi “ nghe đứt ruột buồn sao
Biết mấy đau thương cũng biết mấy ngọt ngào
Lưu luyến ngàn đời
Như không muốn dứt

Dàn mướp vàng con ong bay hút mật
Trưa thiu thiu chày giã gạo buồn tênh

Giọng hò ru em rười rượi cất lên
Em đã ngủ, sao chị còn ru mãi
“Ạ . . . . a . . . . ời
Hai tay cầm bốn tao nôi
Tao thẳng, tao dùi, tao nhớ, tao thương”

Có phải trưa nay chị nhớ người thương
Nên mượn cớ ru em để ru lòng mình thương nhớ
Có phải ngàn năm thương thương, nhớ nhớ
Khiến tiếng đàn bầu thêm xé ruột, bào gan

Tiếng Nam Ai ru tận đáy tâm hồn
Tiếng sáo Huế dài thêm thổn thức
Và tiếng em ngâm lơi lơi, dìu dặt
Chở buồn về vây phủ kín hồn anh.

Bọn chúng mình bỏ Huế tha phương
Những thổ ngữ lâu ngày quên lửng mất
Bỗng hôm nay em nói lên như nhắc
Nghe vui sao giọng Huế của quê mình

Tưởng như mình đang đứng ở Bao Vinh
Hay thơ thẩn bên bờ sông Gia Hội
Vỹ Dạ, Kim Luông, Nam Giao, Đất Mới
Nghe thân yêu biết mấy tiếng Huế xa

Nhớ giọng hò, điệu hát, lời ca
Nhớ hương thầu đâu ngát đường Giao Thủy
Nhớ mái chèo khua bên bờ thôn Vỹ
Nhớ bánh bèo, cơm hến, nhớ chè sen

Nhớ phấn thông vàng rụng lối đi quen
Hột móc, hột muồng, trái sim, trái vả
Nhớ hồ Tịnh Tâm sen thơm chiều hạ
Nhớ quít Hương Cần, nhớ cốm hai lu
Nhớ bờ tre vọng mãi tiếng chim cu . . .

Ngâm nữa đi em bài thơ giọng Huế
Chúng ta sẽ đưa nhau về thăm quê mẹ
Bằng con thuyền êm ái của thanh âm
Ngâm nữa đi em, ngâm nữa đi em
Cho vợi nhớ thương thầm

Giọng Huế - Tô Kiều Ngân

Ngắt một chút mây trên lăng Tự Đức 
Thả vào mắt em thêm một dáng u hoài 
Đôi mắt ấy vốn đã buồn thăm thẳm 
Thêm mây vào e tan nát lòng ta. 

Anh quỳ xuống hôn lên đôi mắt đó 
Bỗng dưng sao thương nhớ Huế lạ lùng 
Chắc tại em ngồi bên anh thỏ thẻ 
Tiếng quê hương sao động đến vô cùng 

"Hẹn chi rứa, răng chừ, em sợ lắm" 
Mạ ngày xưa cũng từng nói như em 
Anh mất mạ càng thương em tha thiết 
Như từng thương câu hát Huế êm đềm 

Cảm ơn em đã cho anh nhìn lại 
Giòng sông Hương trên bến cảng Sài gòn 
Nước như ngọc in bóng thuyền lấp lánh 
Mái chèo khua vương nhẹ nhánh rong non 

Nếu lại được em ru bằng giọng Huế 
Được vỗ về như mạ hát ngày xưa 
Câu mái đẩy chứa chan lời dịu ngọt 
Chết cũng đành, không nối tiếc chi mô.