Thứ Tư, 8 tháng 4, 2015

Làng Tôi - Thuận Hữu

Lưng dựa vào dãy núi
Mắt thẳng nhìn ra hướng biển khơi
Tôi là con của một vùng đồi
Nhưng cũng là con của biển

Tình đất nước quyện vào máu thịt
Tôi lớn lên trong nắng gió núi đồi và sóng nước đại dương 
Đồi có nắng trải vàng đồng cỏ mênh mông 
Có vách đá, có rừng cây gỗ quý

Cây cỏ nuôi tôi đá mềm chân cứng
Rừng núi dạy tôi vượt dốc băng đèo
Biển có hải âu bay trong nắng chiều 
Có những cánh buồm phồng căng gió thổi 

Có bầu trời xanh cao vời vợi
Những đêm đi thuyền lưới kéo mặt trời lên 
Buổi sáng tuổi thơ leo đồi hái sim 
Nhìn cánh buồm đoán biết thuyền của bố 

Buổi chiều vui đùa cùng sóng bể 
Nhìn sườn đồi tìm mẹ cắt cỏ gianh 
Khi lớn lên rồi đi xa quê hương
Nhớ biển với nhớ đồi quá thể

Tôi hiểu mình lớn khôn là thế
Trong mỗi giọt máu đều mang tình nước và non.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét