Vì ai làm một bài thơ
Từ bao giờ đến bây giờ mới xong.
Đầu trang vằng vặc gương trong
Nhạc lơi cánh bướm hương phong nụ đào
Cuối trang vần điệu xôn xao
Lửa si mê bỗng cháy vào làn môi...
Đền nhau một chiếc hôn rồi
Mười lăm năm biết có nguôi giận hờn?
Sánh vai căn vặn nguồn cơn:
Miệng người yêu có ngọt hơn trăng rằm?
Anh rằng: Đôi cánh phương tâm
Mái Tây vừa thoáng hương trầm đó em!
Kề vai căn vặn nỗi niềm:
Má người yêu có tơ mềm tuyết nhung?
Em rằng: Một đóa phù dung
Mấy tang thương vẫn ngại ngùng gió mưa!
Lời sao lời mới dễ ưa
Vàng nghiêng lòng chén hoa chưa ráo thề.
Hoàng-hà chi thủy lai hề?
Phó cho sông chảy ngược về trời cao!
[ Sài Gòn 1955 ]
0 nhận xét:
Đăng nhận xét