Anh Về Tây Sơn buổi trưa
Chợ Phú Phong vắng người
Mấy túp lều ngái ngủ
Anh đứng bần thần góc phố chợ
Có phải đất này là nơi mẹ sinh em?
Phố huyện nghèo bên bờ sông Côn
Mẹ buôn bán tảo tần nuôi em khôn lớn
Mộc mạc lúa khoai mà nên nhan sắc
Con gái Tây Sơn đẹp nghiêng núi nghiêng đồi
Rượn Bầu Đá nồng, chim mía Phú Phong ơi
Bịn rịn hơi men níu chân người ở lại
Cái bữa chúng mình qua cầu thăm nhà nội
Bà nướng bánh đa vừng đến giờ vẫn giòn thơm
Rất lạ lùng
Rất quyến rũ
Tây Sơn
Quê hương của người anh hùng áo vải
Nơi chén rượn nhấp môi nồng đến cháy
Nơi quanh năm chim mía gọi nhau về
Nơi anh có em và có bạn bè
Nơi nước sông Côn không bao giờ ngừng chảy
Như nhớ thương của anh đi về nơi đó mãi
Xin một phần đời ở lại với Tây Sơn.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét