Thứ Ba, 26 tháng 5, 2015

Là Thương Nhớ, Trong Bốn Mùa Yêu Gọi - Hoàng Nguyên

Sương long lanh mặt hồ soi bóng ngả 
Hoàng hôn chiều, hôn xõa tóc em bay 
Nắng sương chiều vẫn ấm mãi cỏ cây 
Cho hồn em, thênh thang đời rộng mở… 

Hoàng hôn chiều, nhuộm vàng thêm mầu nhớ 
Long lanh ơi, hạt sương ấm đôi bờ 
Đan cho em, những sương thẫm vần thơ 
Để hoa nở, một mùa xuân tình ái… 

Long lanh chiều, rắc hạt thương vàng óng 
Trên môi em, hoa thắm nở nụ hồng 
Mái tóc dài, dấu chiều nhớ vô trong 
Cho mầu má, chớm hồng xuân đang tới… 

Trải nắng vàng, trên bến xuân mùa gọi 
Cho sương chiều, vàng óng đẹp như mơ 
Cài trên đường, bằng những vần thơ 
Cho em êm, nỗi yêu anh mùa nhớ… 

Hãy bên nhau, để mùa không dang dở 
Xuân chớm về, cho sương đọng ngàn phương 
Thanh thiên ơi, sao cao đẹp lạ thường 
Là thương nhớ, trong bốn mùa yêu gọi.. 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét