Hiển thị các bài đăng có nhãn Hoàng Nguyên. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hoàng Nguyên. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 26 tháng 5, 2015

Thu đã đến - Hoàng Nguyên

Thu đã đến, cho lòng thêm nhung nhớ
gió thu về, để nợ tình nhau
người nơi đâu, sao mãi vắng bóng sầu
để muôn thuở, ta tìm em lối mộng...

Đời là thế, vẫn như muôn trùng sóng
mãi vỗ về, trên bến vắng cô liêu
tình vẫn thế, ta vẫn bóng đìu hiu
Trên lối vắng, chờ bóng hồng vô vọng...

Em có nghe, tiếng lòng đang rung động
khi thu về, mình mãi gọi tên nhau
gió thu về, vẫn man mác nỗi sầu
thương nhau qúa, mà sao ta không gặp...

Gió thu về, đây chiều thu vô vọng
một mình buồn, em mãi gọi tên anh
buồn tình mình, như ánh lụa mong manh
phủ kín cả, một trời thu lạnh lẽo...

Anh ở đây, vẫn một mình quạnh quẽ*
như đông về, trên bến vắng người yêu
Thôi em ơi, như thế cũng đã nhiều
tình em gửi, trong lá thư nồng cháy...

Anh mong mãi, có ngày ta gặp lại
mái tóc thề, vội ngủ giữa vòng tay
nụ hôn nồng, ấm mãi với trời mây
cho ta mãi, muôn đời không ly biệt...

Thu đã đến - Hoàng Nguyên - Hồng Liên

Mùa Mới - Hoàng Nguyên

Hạ sắp về, nắng vờn lên mắt biếc 
Em hong trời, nghiêng dõi bóng anh xa 
Mới chớm sang, em nắng hạ hiền hòa 
Lung linh gởi, một chùm hoa Thạch Thảo 

Phượng lại nghiêng, lách mình qua mùa bão 
Thương anh nhiều, đôi bờ nhớ nối cành sang 
Gởi nụ hôn, bên khung cửa đón chàng 
Hoa mơ bay, em gởi theo... thời con gái 


Dâng sóng hồ, níu em cành phượng xa mãi 
Dập dìu ơi, ai sẽ sánh cùng em 
Trong tiếng ve, thương nhớ gọi hè lên 
Lòng chợt nhớ, bóng hình ai xa thẳm 

Mùa hạ về, nắng đầu mùa tươi thắm 
Nhớ nụ hôn, trên làn tóc em bay 
Nhớ vòng tay, ôm trọn vai em gầy 
Lòng lại ngã, trong tay anh mùa mới… 

Mùa Lá Đổi - Hoàng Nguyên

Thu lá rụng
xào xạc anh cơn nhớ
lạnh đường chiều 
lối nhỏ
mình em qua
mùa lá đổi, mong em thắm đời hoa
và đông cô, những hơi thở em mùa tuyết

Đông sắp đến, mà mùa vẫn dài biền biệt
câu thơ quen, tiếng lá rớt cũng quen
nhưng xin người, đừng đổi nhớ thành quên
để đêm phố, một mầu vàng xa mãi

Đêm lạnh khuya, anh chờ bóng em lại 
để đông về, sẽ ấm mãi người ơi
và nhớ nhé, hãy đi về phía có tôi
để ta mãi, mang cho nhau: Trăm năm ấm…

Môi Xưa - Hoàng Nguyên

Phượng lại nở, rợp trời xưa chốn ấy
Nhớ nhau không, khi hoa đỏ ngút trời
Trong lung linh, của từng chùm phượng lả lơi 
Hôn mặt nước, ru em mùa lại gọi

Nắng hạ sang, tiếng ve lòng lại hỏi
Em ở đâu, người xa lắm tận cuối trời
Đang tung tăng, hay lững thững thả hồn trôi
Có nhớ nhau, khi hạ về hẹn nhau ấy

Hãy cho tôi, được gởi em những nụ hôn nồng cháy
Người ơi người, em đang mãi nơi đâu
Có thấy hạ sang, tình hoa đỏ thắm mầu
Đang rực cháy, nỗi khát khao trong anh mùa nhớ

Hạ đã sang, hoa lòng lại thắm đỏ
Lại hẹn về, gặp lại mầu môi xưa
Hãy nhớ nhé, hãy đợi dù nắng mưa
Đừng hôn ai, bằng môi xưa em yêu nhé…

Mẹ Việt Nam Ơi - Hoàng Nguyên

Gởi thương nhớ 
Những tháng tư nồng cháy 
Đã bao năm, biền biệt mãi phương trời 
Nhìn quê xưa 
Nghe tiếng lòng lã chã rơi 
Lòng chợt gọi: 
"Mẹ ơi 
Con nước Việt" 
Những thương nhớ 
từ đáy lòng con tha thiết 
Vẫn hằng đêm len lén gởi về quê 
Non sông ơi 
Bao giờ lại quay về 
Để tiếng gọi của con 
Ấm trong 
vòng tay Mẹ... 

Là Thương Nhớ, Trong Bốn Mùa Yêu Gọi - Hoàng Nguyên

Sương long lanh mặt hồ soi bóng ngả 
Hoàng hôn chiều, hôn xõa tóc em bay 
Nắng sương chiều vẫn ấm mãi cỏ cây 
Cho hồn em, thênh thang đời rộng mở… 

Hoàng hôn chiều, nhuộm vàng thêm mầu nhớ 
Long lanh ơi, hạt sương ấm đôi bờ 
Đan cho em, những sương thẫm vần thơ 
Để hoa nở, một mùa xuân tình ái… 

Long lanh chiều, rắc hạt thương vàng óng 
Trên môi em, hoa thắm nở nụ hồng 
Mái tóc dài, dấu chiều nhớ vô trong 
Cho mầu má, chớm hồng xuân đang tới… 

Trải nắng vàng, trên bến xuân mùa gọi 
Cho sương chiều, vàng óng đẹp như mơ 
Cài trên đường, bằng những vần thơ 
Cho em êm, nỗi yêu anh mùa nhớ… 

Hãy bên nhau, để mùa không dang dở 
Xuân chớm về, cho sương đọng ngàn phương 
Thanh thiên ơi, sao cao đẹp lạ thường 
Là thương nhớ, trong bốn mùa yêu gọi.. 

Hương Thơ - Hoàng Nguyên

Chỉ là hạt sương rơi 
Cho xuân đọng nét cười 
Hoa lung linh tươi mãi 
thắm nụ hồng trên môi 

Bên anh là mồng một 
bên em là mồng hai 
nhưng không sương sao nhỉ 
hoa sẽ tàn chóng phai 

Năm sang Sương sẽ đậu 
trên cánh hồng ban mai 
xin đỗ nguyên em nhé 
đừng mải mê bay hoài 

Thơ như xuân trảy hội 
tình như thoáng hương nồng 
Năm nay là năm chín 
Mừng em lên xe bông… 

Thơ thơm hương bay mãi 
lời thơ tựa mật say 
chúc cho thơ em mãi 
hương thơ mãi ngất ngây…. 

Dẫu Muộn Màng - Hoàng Nguyên

Mây vương mỏng 
cho làn môi em khẽ gọi 
gió ươm mầu, vuốt nhẹ làn tóc trôi 
tình tô đậm, lên một chút cho lứa đôi 
thêm hương vị, để em hồng tươi đôi má 
Nắng vẫn dại, để hôn lên mầu má 
cho hương tình, em mới ướp cả đêm qua 
đôi mắt huyền, lững thững đưa anh xa 
đêm mơ mộng, để ngàn thu anh vẫn nhớ 
Ánh trăng buồn, len mình qua niềm nhớ 
căn gác buồn, vội lọt giữa ngàn sao 
tiếng đàn ai, đang nhè nhẹ vút cao 
đẩy đêm buồn, lún sâu vào xa thẳm… 
Đêm cô quạnh, đóa quỳnh hoa tươi thắm 
cung đàn rơi, thánh thót giữa trời sao 
nốt nhạc reo, những gợi nhớ tuôn trào 
theo nhau mãi, những nhiệm mầu muôn thuở 
Người yêu hỡi, 
trong muôn vàn nỗi nhớ 
dẫu muộn màng, tôi vẫn nhớ người xưa 
thuở trời đất, mới tạo lên nắng mưa 
từ dạo ấy, tim tôi tràn thương nhớ 
Nhớ về em, về mối tình dang dở 
đêm đắp buồn lên nỗi nhớ người xưa 
dệt lòng mình, bằng một mối tình thơ 
để muôn thuở 
tôi yêu em mãi mãi… 

Có Nỗi Nhớ Nào - Hoàng Nguyên

Có nỗi nhớ nào 
về cùng anh đêm nay 
có hình bóng nào 
của người em... yêu dấu 
Ôi ! 
hình bóng năm xưa 
người thiếu nữ diễm yêu 
hình bóng em về 
Mình cùng dìu nhau 
đi trên phố xưa 
mình cùng dạo chơi 
trên đường thanh vắng... 
Anh sẽ đưa em về 
sẽ đưa em về 
thăm lại trường xưa 
Người em dấu yêu ơi 
bao năm rồi cách biệt 
những kỷ niệm xưa ấy 
theo cánh Phượng về đâu ? 
Người em gái năm xưa 
em có còn, có còn nơi đó 
em có còn nỗi nhớ 
về mối tình đầu 
chúng mình.... 
(lời hai ) 
Có những mối tình 
làm lòng ta mê say 
có những bóng hình 
làm lòng ta nhớ mãi 
Ôi ! 
hình bóng năm xưa 
cùng dấu vết mến yêu 
Ta nhớ muôn đời 
để rồi lòng ta 
đêm đêm nhớ mong 
để rồi tình ta xây nhiều mơ ước 
thấy nhớ thương nhau nhiều 
xót thương nhau hoài 
mối tình của tôi 
Người xưa dấu yêu ơi 
bao năm rồi cách biệt 
hỡi người tình xưa ấy 
em mãi giờ ở đâu 
người em gái năm xưa 
em có còn, có còn nơi đó 
em có còn nỗi nhớ 
về mối tình đầu chúng mình... 
Có nỗi nhớ nào 
về cùng anh 
đêm... nay... 

Biết Nhớ - Hoàng Nguyên

Khi qua tuổi thơ ngây
là ngày em biết nhớ:
“Vắng nhau có mấy bữa
sao thấy nhớ người ta…”
Áo trắng đến trường xa
đường phượng hồng môi gọi
nắng sân trường, ai nói
sao thấy đúng tim mình…
Đời chẳng thể lặng thinh
khi tiếng lòng gọi cửa
ngây thơ chợt hé mở
gió thế gian ùa vào…
Yêu là như làm sao ?
có được gần không nhỉ ?
Mẹ dặn xa cho kỹ
đừng nghe lời thế gian…
Em là em bé ngoan
chưa biết đời chi rứa
xin anh đừng qúa hứa
rồi thuyền lại sang sông…
Đừng để em lạnh đông
trên bến chờ người lại
đừng để em mong mãi
thơ ngây nhớ
một người…

Tết Xa - Hoàng Nguyên

Ngồi ở nơi này, nhớ tết xa 
tết đến muôn nơi, khắp mọi nhà 
mà sao nơi đây, nhuốm sầu muộn 
đâu thấy tết về, ở cùng ta.. 
Có phải xa quê, nên tết lạ 
đến độ xuân về, đào chẳng ra 
hoa cỏ muôn nơi, nhuộm màu nhớ 
buồn vương thương nhớ, khắp mọi nhà… 

Tết ở bên đây sao hững hờ 
buồn như trời hạn, vắng bóng mưa 
lòng ta nứt nẻ, vì thương nhớ 
nhớ tết quê xưa, lúc giao thừa… 
Tết ở bên đây, như mất mùa 
Hoa đào vẫn nở một mầu chua 
Chat lòng vì cảnh nở nhầm chỗ 
vắng cả hương đêm lẫn chuông chùa 
Ôi tết quê xa thật đậm đà 
người chen kẻ nói giữa chợ hoa 
mùi thơm hoa cỏ lồng mùi pháo 
hớn hở mừng xuân khắp mọi nhà… 
Có người em gái đi chợ hoa 
Xem xuân, ngắm cả tình xuân nữa 
chẳng biết rằng ai, được lại nhà 
ngơ ngẫn ngắm xuân, chẳng muốn về 
bẽn lẽn thẹn thùng áo vân vê 
hương xuân làn tóc lơ thơ liễu 
lãng đãng nhìn xa, dưới ánh chiều… 
Hoa bay cỏ lạ dáng phiêu diêu 
tha tha thướt thướt, ôi giáng kiều 
hồn xuân hoa nở, thanh thanh bạch 
để lại lòng ai, bến cô liêu… 

Xuân đến xuân đi, xuân lại về 
để người viễn xứ, tiếc tình quê 
chẳng có nơi đâu, mà có được 
làm ta mãi mãi… muốn quay về… 

Sao Người Đi, Chẳng Xem Bài Thơ Tôi Viết - Hoàng Nguyên

Sao người đi 
chẳng xem bài thơ tôi viết 
trên giá buồn 
một vệt tím tình tôi... 

Người lại đi 
để cơn gió đơn côi 
cứ quẩn quanh 
trong bầu trời thương nhớ ấy... 

Đơn côi ơi 
sao cứ làm bạn ta... mãi vậy 
ta chắng cần ngươi đâu 
trong khúc rẽ cuộc đời... 

cuộc tình nào 
rồi cũng đẵm mầu chơi vơi 
để nhung nhớ 
Khêu lên những thổn thức... 

Trong đêm nay 
tiếng lòng lại rạo rực 
một chờ mong 
mơ ước đón em về... 

Quê Hương - Hoàng Nguyên

Quê hương là những tiếng... vi vu của gió 
Là những vuốt ve êm ả 
của làn hương lúa... đang độ chín vàng 

Là đôi bờ, 
bên con sông xanh thẳm... 
giữa những tiếng hò khoan 
trong nhung nhớ da diết... của người đôi nơi... 

Là những buổi sáng sớm, 
lênh đênh.. bập bềnh trên sông nước 

Là những xôn xao, của buổi hoàng hôn 
trong tiếng chim gọi bạn... lúc đêm về... 

Là những đam mê 
dưới ánh trăng thề... 
trộm nhìn em 
trong ánh mắt dấu vội vàng 
qua làn tóc rối... phủ thoáng bờ môi... 

Là thẹn thùng, của người tình đang mong đợi 
má chợt ửng hồng, 
khi 
tim chạm nhẹ... bóng người yêu....

Quê Cũ Nước Trắng Bờ - Hoàng Nguyên

Ừ vẫn thế 
bởi nhớ thương nhiều qúa 
chẳng kịp về, hôn làn tóc nhớ nhau 
biết rằng xa, là buồn sẽ đọng mi sầu 
mà sao được, đành gởi thơ… theo cơn nhớ 
"Sương" yêu ơi 
sao mình xa cách trở 
Em có thương 
quê cũ nước trắng bờ 
một mình anh 
sao giữ nổi những bơ vơ 
nên cứ hẹn… đễ vỗ về cơn mong nhớ… 

Mênh mông trắng, đôi bờ thương sụp lở 
Lòng giữ lòng, trong cơn bão tình qua 
Vì thương nhau, nhưng sao cứ quá xa 
Nên cố giữ, cho lòng sông hiền dịu lại… 
Mong gặp em, trong những mùa bão trải 
rộng khắp quê, tay nắm chặt những niềm đau 
cho quê hương, vẫn mãi ấm nhịp cầu 
dù muôn dặm, vẫn nhớ thương vời vợi 
lại hẹn nữa 
người nơi xa xôi hỡi 
nhớ về thăm 
cho cơn bão… lòng tan… 

Phương Anh - Hoàng Nguyên

Em hương gió, bốn mùa bay tóc tuyết 
Mây bồng bềnh, tháp cổ thoáng chuông buồn 
Vẫn vẩn vơ, câu kinh kệ hoàng hôn 
Văng vẳng xa, lời cầu tình gặp lại… 

Tiếng lòng reo, gởi tình yêu xa mãi 
Rung lòng ai, khi bắt được thương reo 
Lại xốn xang, lẹ bước trên đường chiều 
Bóng ai đổ, theo em từng chiều phố… 

Sao mà thương, rồi lại sợ tình dang dở 
Cho chân về, níu mãi khúc chờ nhau 
Tiếng anh yêu, vẫn thổn thức đêm thâu: 
”Anh nhớ lắm, mình đừng xa nhau nhé !” 

Lại vàng phố, những đêm về đơn lẻ 
Bước chân đi, lòng nặng trĩu đứng chờ 
”Người yêu ơi, biết làm sao bây giờ” 
Mọi thứ đứng, 
Con tim em 
Bay về... phương anh mãi… 

Nhớ Thương Ơi, Ta Đã Yêu Em Rồi - Hoàng Nguyên

Ôi ! những chiều hoàng hôn mượt mà ấy 
dịu dàng ơi, 
sao mềm mãi một nụ hôn 
chợt xa nhau, tim cứ hỏi dập dồn 
Em đâu nhỉ ? 
trong những chiều hoàng hôn tím... 

Chia tay nhau 
đâu phải mùa chinh chiến ? 
mà vội xa 
để lòng nghẹn câu chờ trông 
nước mắt rơi 
dòng lệ chảy vào trong 
Mằn mặn lắm 
của cái vị thương nhau ấy... 

Người vội đi 
bức thư để lại đấy 
bóc từng câu 
tôi dán vào tim tôi 
nhớ thương ơi ? 
hình như ta đã... yêu em rồi 
sao chợt đến, rồi chợt đi người hỡi... 

Người vội đi 
cả một đời tôi vẫn đợi 
con đê lòng nào 
chắn nổi lòng yêu em 
Về đi em ! 
trong những tiếng gọi dịu êm 
hoàng hôn xuống 
vòng tay anh lạnh lắm... 

Ngàn Trùng - Hoàng Nguyên

Ngang xưa, 
một chiều nhớ 
tìm em bên kia lòng 
con tim, sao thấy rộng 
chuyến đò lỡ... người mong 

Bên này xào xạc rụng 
lá thu, đổi mầu thu 
bên kia, lòng như sóng 
sóng cứ xa... ngàn trùng 
Ừ bến đời vô ngả 
lòng người rộng mông lung 
nhìn đôi bờ sao ngắn 
tưởng với... 
sao 
ngàn trùng...

Mùa Thương Nhớ - Hoàng Nguyên

Mầu của nhớ, chẳng tàn theo năm tháng
Tuổi học trò, mình sánh bước bên nhau
Thương em lắm, mà chẳng nói một câu
Bởi thầm nghĩ: “ Chắc em chê anh nghèo quá”

Đã xấu xí, lại còn nghèo khó nữa
Ai mà thương, cho tôi cảnh đoạn trường
Đi bên em, mùi ngào ngạt của hương
Đành cất kỹ, những kỷ niệm tròn trăng ấy

Bây giờ đây, hai người xa nhau vậy
Nhưng trong tôi, hương xưa vẫn còn nguyên
Bao năm trời, vẫn nhớ từng nét duyên
Nở trên môi, và ánh mắt em… người tôi yêu dấu

Xa thẳm xa, người ơi người có thấu
Lòng của tôi, vẫn là nét tạc xưa
Vẫn yêu em, dẫu trái đất có bốn mùa
Nhưng lòng tôi, chỉ có em là một mùa thương bất diệt…

Triệu Năm - Hoàng Nguyên

Lối lại vắng 
bóng em sương mờ phủ 
đường về đâu 
hoa cỏ lại xa vời… 
Qua lối xưa 
hò hẹn tuổi đôi mươi 
tiếng lòng vọng 
những ngày tròn trăng ấy… 

Lại lững thững 
dừng chân lối xưa đấy 
lặng nhìn theo 
bóng em khuất từ trăm năm 

Kìa là nét, em nhìn về xa xăm 
lại dỗi nữa 
những mùa thu mình tạm biệt 
đây hơi ấm 
từ vòng tay ôm xiết 
nghe con tim, gọi bạn: thình thình thình 
trên lối vắng 
sương thu chỉ hai mình… 
lòng chợt tỉnh 
"Ôi giấc mơ 
triệu năm cũ !"…